Vậy mà Vạn thị lại dám từ bỏ cháu trai để chọn Bảo Lộ—Tần Tín Phương vừa bội phục lựa chọn của bà, vừa cảm thấy tò mò.
Nhưng Vạn thị không hề có những suy tính phức tạp như vậy. Bà thản nhiên nói:
“Lê Hồng không có thiên phú về y thuật. Khi Quân ca nhi ba tuổi, đã được tổ phụ dẫn theo nhận biết dược liệu nhưng cũng không có thiên phú. Những y thư này để lại cho họ chỉ uổng phí, hơn nữa e rằng còn không giữ nổi, vậy chẳng thà giao cho Bảo Lộ.”
Bà trịnh trọng nhìn Tần Tín Phương, nói:
“Vì thế, ta còn một việc muốn nhờ tiên sinh.”
“Phu nhân cứ nói, đừng ngại.”
“Nếu sau này Bảo Lộ trưởng thành, Lê gia vẫn còn tồn tại, xin hãy để con bé sao chép một bản y thư gửi về cho Lê gia. Khi đó, bọn họ có thể tiếp tục truyền thừa y thuật, hoặc đem bán đi lấy tiền, tùy họ quyết định.” Vạn thị thở dài: “Bao thế hệ tổ tiên Lê gia đã nỗ lực, không thể chỉ đặt hết kỳ vọng vào Lê Hồng và con cháu của hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT