Editor: NYKA

Dưới tòa ký túc xá nữ, không khí bỗng trở nên náo nhiệt.

Khi Thẩm Từ bước ra, các sinh viên đang tụ tập lập tức tự động dạt ra hai bên, chừa một lối đi cho cô, ánh mắt của tất cả đều đồng loạt đổ dồn về phía cô.

Ở trường, Lê Tiêu vốn nổi tiếng nhờ xuất thân giàu có và danh tiếng, nhưng Thẩm Từ cũng chẳng kém cạnh.

Cô vừa xinh đẹp vừa thông minh. Ngay từ khi làm thủ tục nhập học năm nhất, ảnh của cô đã bị đăng lên diễn đàn trường, tạo nên một cơn sốt không nhỏ trên mạng. 

Thẩm Từ nhanh chóng được các nam sinh trong trường tôn vinh là "nữ thần trong trẻo gợi cảm thế hệ mới" của Đại Học Khoa Học Kỹ Thuật.

Rất nhiều nam sinh từ các khoa khác nhau đã tìm đủ mọi cách để tiếp cận cô, thậm chí còn ra sức theo đuổ côi. Và Lê Tiêu chính là một trong số đó.

Ký ức về ngày hôm ấy vẫn hiện rõ mồn một trong đầu Thẩm Từ. 

Kiếp trước, Lê Tiêu cũng đứng dưới ký túc xá nữ, ôm một bó hoa hồng lớn chờ cô, giống hệt như hôm nay. Thậm chí, những người vây xem cũng gần như là cùng một nhóm.

Khi thấy Thẩm Từ bước ra, khuôn mặt Lê Tiêu liền rạng rỡ, hắn ta vui mừng bước tới trước mặt cô.

“Thẩm Từ, xin lỗi em. Thay mặt cho mẹ mình, anh xin lỗi vì những gì bà ấy đã làm hôm nay. Em đừng giận nữa nhé.”

Thẩm Từ không nói gì, gương mặt không biểu cảm, chỉ khẽ giơ tay lên. Một chiếc túi rác màu đen căng phồng bất ngờ hiện ra trước mặt Lê Tiêu và... trực tiếp đập thẳng vào mặt hắn.

Trọng lượng của túi rác đè lên bó hoa hồng, khiến Lê Tiêu không kịp phản ứng. Bó hoa và túi rác cùng nhau rơi xuống đất.

Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người xung quanh tròn mắt ngạc nhiên. Ánh nhìn vốn mang nhiều sắc thái khác nhau, lúc này đều đồng loạt chuyển thành kinh ngạc tột độ.

Sự kinh ngạc trong đám đông còn xen lẫn với chút tò mò và thắc mắc.

"Thẩm Từ đang làm gì vậy?"

"Chắc bọn họ đã cãi nhau. Nhìn nét mặt Thẩm Từ không bình thường chút nào!"

"Không lẽ chia tay rồi? Hai người này mới quen nhau chưa đầy nửa năm mà?"

Những tiếng xì xầm bàn tán bắt đầu vang lên, mọi người đều dồn sự chú ý vào cặp đôi, đoán già đoán non chuyện gì đang xảy ra giữa họ.

Với hành động vừa rồi, Thẩm Từ hoàn toàn không để lại chút thể diện nào cho Lê Tiêu. Bị nhiều người như vậy chứng kiến cảnh tưởng vừa rồi, Lê Tiêu ít nhiều cũng cảm thấy mất mặt.

Nhưng hắn ta vẫn cố nhẫn nhịn. Thấy Thẩm Từ chẳng nói gì mà chỉ quay người định bỏ đi, hắn cũng chẳng buồn nhặt đống đồ dưới đất, mà vội sải bước đuổi theo, nắm lấy tay cô. Lê Tiêu cúi đầu, giọng nói đầy vẻ nhún nhường và cầu xin:

“Em sẽ không thật sự thất vọng về anh chỉ vì chuyện lần trước chứ?”

“Hôm đó anh thật sự quá căng thẳng. Em cho anh thêm một cơ hội nữa được không? Lần sau anh nhất định sẽ thể hiện thật tốt!”

Thẩm Từ hất tay hắn ta ra, rồi lùi lại một bước. Cô nhếch khóe môi, phát ra một tiếng cười nhạt đầy khinh thường.

Ánh mắt, nét mặt và cả giọng cười đó đều toát lên sự chế giễu và khinh miệt.

Cô không nói một lời nào, nhưng lại dường như đã nói tất cả.

Lê Tiêu cau chặt đôi mày, vừa giận dữ vừa hoang mang. Trong lòng hắn ta càng thêm rối bời và khó hiểu.

Cô ấy rốt cuộc có ý gì?

Nhưng Thẩm Từ làm vậy là có chủ ý. Cô cố tình khiến Lê Tiêu rơi vào trạng thái tự suy diễn, khiến hắn ta đoán không ra, để hắn tự dày vò chính mình.

Giống như năm xưa hắn ta đã đối xử với cô.

Khi đó, hắn ta đánh cắp luận văn của cô, ngang nhiên gắn tên mình lên và công khai xuất bản, nhưng lại không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào. 

Ba năm tình cảm cuối cùng đổi lại bằng biểu tượng cảm thán đỏ lạnh lùng trong hộp thư tin nhắn, để rồi cả đời cô chẳng bao giờ còn tin vào tình yêu nam nữ nữa.

Cô không còn tin vào tình yêu.

Thẩm Từ không ngoảnh đầu lại, bước thẳng vào tòa ký túc xá. Những người đứng xem thì chưa rõ sự tình, nhưng cũng cảm nhận được rằng có vẻ như hai người họ đã thật sự kết thúc.

Lê Tiêu siết chặt hai tay, sau đó cúi xuống nhặt bó hoa hồng và túi rác rơi dưới đất. Gương mặt hắn ta chìm trong bóng tối, dần trở nên u ám, ánh mắt lóe lên vẻ khó đoán và đầy phức tạp.

“Thẩm Từ, cô đúng là không biết điều! Lê Tiêu là một chàng trai ưu tú như thế, sẵn sàng quen với cô, vậy mà cô lại chẳng biết trân trọng chút nào!”

Vừa về đến ký túc xá, Vu Tân Tân đã khoanh tay tựa vào cửa ban công, hướng về phía Thẩm Từ mà mỉa mai châm chọc.

Giọng điệu của cô ta không giấu nổi sự hả hê. Vu Tân Tân vẫn luôn ghen ghét Thẩm Từ. 

Từ nhỏ, cô ta lúc nào cũng tự cho rằng mình có ngoại hình không tệ, nhưng ngay lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Từ khi nhập học vào năm nhất, cô ta đã bắt đầu ghét cay ghét đắng Thẩm Từ mà chẳng cần lý do.

Dựa vào việc gia đình mình khá giả, Vu Tân Tân thường xuyên mua chuộc hai bạn cùng phòng còn lại bằng những món quà vặt nhỏ, kéo họ về phe mình để cô lập Thẩm Từ.

"Chuyện của tôi và anh ta liên quan gì đến cô nhỉ?"

Thẩm Từ liếc cô ta với ánh mắt lạnh lùng:

“Chẳng lẽ xe hút bể phân chạy ngang qua nhà cô, cô cũng phải múc một muỗng nếm thử xem mặn hay nhạt à?”

Nói rồi, Thẩm Từ bật cười lạnh, bước lại gần Vu Tân Tân, cúi xuống nhìn cô ta, giọng điệu sắc bén:

“Cô sẽ không nghĩ rằng nếu tôi chia tay với anh ta thì cô có cơ hội đấy chứ?”

“Để tôi nói cho cô biết, điều đó là không thể. Đúng như cô nói, với điều kiện của Lê Tiêu, dù tôi không cần anh ta nữa thì cũng có đầy các cô gái khác tranh nhau giành lấy. Nhưng Vu Tân Tân à, cho dù chia theo lượt thì đến kiếp sau cũng chẳng tới lượt cô đâu!”

Vài câu nói ngắn gọn đã trực tiếp đập vỡ "trái tim thủy tinh" của Vu Tân Tân.

Cô ta trợn trừng mắt, gào lên:

“Thẩm Từ, con tiện nhân này! Hôm nay tao phải xé xác mày...”

“Chát!”

Một cái tát vang lên giòn tan, Vu Tân Tân ôm lấy má mình, nơi vẫn còn âm ỉ đau, ánh mắt đầy vẻ khó tin:

“Mày... mày dám đánh tao?”

Thẩm Từ nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh như băng:

“Muốn đánh mày không phải chỉ mới ngày một ngày hai. Mày tự biết cái miệng của mình xứng đáng ăn bạt tai đến mức nào chứ?”

Vương Hậu và Lâm Sảng hoàn toàn sững sờ, cả hai người đứng như trời trồng, mắt trợn trừng, không thốt nổi lời nào. Khí thế lạnh lùng trên người Thẩm Từ lúc này khiến họ bị choáng ngợp, đến mức quên cả phản ứng.

Ngay giây tiếp theo, Thẩm Từ bất ngờ nghiêng người tới trước, gương mặt lạnh lùng nhưng cuốn hút của cô phóng to ngay trước mắt Vu Tân Tân, khiến cô ta theo bản năng lùi lại hai bước, suýt chút nữa hét lên kinh hoàng.

“Sau này trước mặt tao, nhớ câm mồm lại và biết điều mà làm người.”

Vu Tân Tân run rẩy, vì cô ta cảm thấy Thẩm Từ trước mặt mình giống như đã hoàn toàn biến thành một con người khác.

Thẩm Từ không nói thêm gì nữa. Cô chỉ lặng lẽ kéo chiếc vali từ góc phòng tới, mở ra, rồi thu dọn tất cả những thứ có giá trị ở chỗ mình vào trong.

Cuối cùng, để lại một bóng lưng lạnh lùng, cô không ngoảnh đầu lại, rời khỏi phòng ký túc xá 309.

***

Khách sạn năm sao sang trọng nhất quanh khu Đại học Khoa Học Kỹ Thuật.

Tại quầy lễ tân, Thẩm Từ đưa chứng minh thư ra:

“Cho tôi một phòng Executive giường King size, cảm ơn.”

Nhân viên lễ tân trực ca đêm là một chàng trai trẻ khá bảnh bao. Thấy Thẩm Từ xinh đẹp, anh ta thiện chí nhắc nhở:

“Chị gái xinh đẹp ơi, chị có thể đặt phòng qua mạng, sẽ rẻ hơn một chút ạ.”

Nghe vậy, Thẩm Từ liếc nhìn bảng giá trên tường phía sau quầy. Giá niêm yết cho phòng Executive giường King size là 0.1888 đồng.

Chưa tới hai hào.

"Không cần đâu, cứ giúp tôi làm thủ tục luôn đi."

Thẩm Từ lười đặt qua mạng, chỉ muốn nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi một chút.

Chàng trai lễ tân cười gượng gạo, nhưng vẫn chu đáo nâng cấp hạng phòng cho cô.

Dù ở thời điểm nào, việc sở hữu ngoại hình xinh đẹp cũng luôn mang lại một vài lợi thế, cùng với những sự ưu ái đặc biệt.

Phòng Executive giường King size được nâng cấp thành phòng Executive Suite. Sau khi vào phòng, Thẩm Từ khóa trái cửa rồi đặt một cốc nước lên tay nắm cửa – một thói quen cô đã có từ kiếp trước.

Không biết từ khi nào, cô bắt đầu cảm thấy cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, đặc biệt là khi ở trong một môi trường xa lạ.

Căn phòng với cửa sổ kính trong suốt, sáng bóng, cho phép cô phóng tầm mắt bao quát toàn bộ cảnh đêm tráng lệ của thành phố Lung.

Thẩm Từ lấy điện thoại ra, mở lại ứng dụng Ngân hàng Thời Không, ánh mắt cô dán chặt vào con số trong mục số dư.

Hồi lâu, cô mới nhếch môi, nở một nụ cười.

Dù lý do nào khiến mọi chuyện trở nên như bây giờ, cô vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng.

Những lựa chọn sai lầm đã từng đưa ra ở kiếp trước, những nuối tiếc khắc cốt ghi tâm và những lời chưa kịp nói ra, giờ đây cô cuối cùng đã có cơ hội để làm lại từ đầu. 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play