Mặt tuyết lạnh lẽo, gió rừng ập vào người, Du Đồng bị Phó Dục đè dưới người, ôm cực kỳ chặt.
Môi lưỡi quấn nhau, hơi thở đan xen, đủ loại nhẫn nhịn, nhượng bộ, kiềm chế, bất mãn nảy sinh do chuyện hoà ly đều được thể hiện bằng nụ hôn. Khác với sự kiềm chế, tham lam mà lần trước sau khi uống rượu vẫn còn lý trí thì lần này Phó Dục đã nhẫn nhịn nhiều tháng, nhớ nhung giống như rượu cất vào hầm, một khi gỡ niêm phong thì nước lũ và thú dữ được thoát ra ngoài, khí thế to lớn, giống như rất khao khát nuốt nàng vào bụng vậy, tuỳ tiện cướp đoạt chiếm lấy, không quan tâm mọi thứ.
Du Đồng bị vây giữa một tấc vuông, bị buộc chấp nhận, hai tay không có chỗ để, cố níu ngay giữa eo hắn.
Đã quen nhìn hắn hờ hững lạnh lùng, tự mình kiềm chế, Phó Dục của lúc này giống như một ngọn lửa giấu bên dưới tầng đáy của đỉnh núi tuyết trào dâng qua khe hở, rục rịch ngóc dậy.
Xa lạ nhưng làm cho người ta sợ hãi, càng làm cho đầu óc nàng choáng váng.
Trước ngực thì nóng rực, sau lưng thì lạnh buốt, chỉ đợi lúc Phó Dục tạm ngưng thì nàng mới nghiêng đầu thở gấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play