Hắn nhớ đến chuyện tặng bút lông tối hôm đó, ánh mắt khẽ sâu, một lát sau đi nhanh về Lưỡng Thư Các, nhanh chóng tháo áo giáp, đổi một bộ y phục thường ngày, sau đó cưỡi ngựa ra khỏi phủ. Địa hình bên trong bên ngoài thành Tề Châu, Phó Dục hiểu rất rõ ràng, muốn đến núi Ô Mai, phải đi bằng cửa thành phía Nam, tỷ đệ Phó Chiêu đi bằng trục đường chính, hắn đi đường tắt đuổi qua đó, vừa khéo đuổi kịp tại cửa thành.
Phó Lan Âm nhìn nét mặt đó của Phó Dục đã biết có hy vọng, khẽ cong đôi mắt, mỉm cười nói: “Nếu Nhị ca không có chuyện bận thì chi bằng cùng đi nhé?”
“Được.” Nét mặt Phó Dục bình tĩnh như nước.
Phó Chiêu vội nuốt nửa lời còn lại xuống —— Cậu còn cho rằng Nhị ca nhà mình muốn ra khỏi thành làm việc chứ.
Mấy huynh muội cưỡi ngựa phi như bay, lộ trình nhanh hơn đi xe ngựa nhiều, rất sớm đã đến biệt uyển của Tần gia trên núi Ô Mai.
Tần Lương Ngọc nhìn thấy Phó Dục không mời tự đến cũng khách sáo tiếp đãi, chỉ sai người hầu trong biệt uyển nhanh chóng sơ chế món ăn. Chẳng bao lâu thì nghe nói xe ngựa của khách đã đến nên đi ra ngoài nghênh đón.
......
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT