Lúc Phó Đức Minh ra khỏi Tà Dương Trai thì đã là chạng vạng.
Sau lập thu thì nóng nực rời đi mát lạnh bước đến, cây ngô đồng rơi lá, tuy sáng sớm và sập tối đã dần mát mẻ, không oi bức giống như lúc giữa hè nhưng bởi vì cơn nắng gắt cuối thu nên ánh mặt trời buổi chiều thiêu đốt làm mặt đất nóng nực.
Lúc này cơn nóng còn lại vẫn chưa tan, cơn gió buổi tối thổi đến vẫn mang theo hơi nóng.
Trước đó Phó Chương e sợ vì chuyện của Tôn Mãnh, sau đó lại sửng sốt bởi sự phản bội của Ngụy Thiên Trạch, nghe thấy đầu đuôi mọi chuyện hôm qua, bàn tay vậy mà lại đổ mồ hôi ướt đẫm. Lúc nghiêng đầu nhìn về phía phụ thân, Phó Đức Minh chống gậy đi từ từ, tuy xung quanh nóng nực nhưng khuôn mặt đó lại sa sầm tối đen giống như hàn băng mùa đông vậy —— Dĩ nhiên là bởi vì chuyện hôm qua Ngụy thị bị ám sát.
Phó Chương ở biên cương đã lâu, suy nghĩ trong lòng đều đặt tại chuyện chiến sự biên phòng, cực ít khi hỏi đến chuyện trong phủ.
Trong ấn tượng lúc thiếu niên, trước giờ Thẩm thị dịu dàng tốt bụng, thấu tình đạt lý, không chỉ hầu hạ Tổ mẫu cực kì kính cẩn chịu khó mà cũng rất ít khi dạy dỗ nghiêm khắc với mấy huynh đệ bọn họ, không hề có lời lẽ nghiêm nghị làm người khác sợ hãi giống phụ thân. Mấy năm sau khi tòng quân này thì thời gian về phủ càng lúc càng ngắn, mỗi lần quay về thì Thẩm thị cũng đều là dáng vẻ mẹ hiền ôn hòa, cũng chưa từng nghiêm khắc với nhi tức và tôn tử. Cho dù mấy năm nay đã dần dần có thêm chút uy phong thì cũng là để quản lý nội trạch.
Phó Chương hoàn toàn không thể tưởng tượng được là mẫu thân có thể ra tay với tức phụ của chất nhi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play