Trên thao trường cực kì vắng vẻ, cơn gió sớm đầu thu ấm áp, hơi vén mở vạt áo.
Móng ngựa giẫm trên lớp đất cứng rắn, tiếng vó ngựa trong trẻo chậm chạp, khuôn mặt Phó Dục nghiêm túc lạnh lùng, không đem theo một người nào.
Tin tức mà mấy ngày nay Ngụy Thiên Trạch nhận được đều là Phó Dục đã đi Thanh Châu vẫn chưa quay về, lúc này đột nhiên nhìn thấy chàng, ngạc nhiên trong lòng. Hắn ta cố gắng bình tĩnh, che giấu đủ loại cảm xúc, nhanh nhẹn xoay người xuống ngựa, ôm quyền nói: “Tướng quân!” Lời vừa dứt thì không hề có bất kỳ phản hồi nào, ngẩng đầu, vừa khéo nhìn thẳng vào mắt Phó Dục.
Uy nghi mà sắc bén, từ trên cao nhìn xuống nhưng không có chút xíu cảm xúc nào.
“Lên ngựa, qua bên kia.” Phó Dục nhấc tay chỉ vào rừng cây bên cạnh thao trường.
Bên cạnh rừng cây là một chiếc đài cao, mượn địa thế đồi núi, đứng ở trên đó có thể nhìn thấy toàn bộ thao trường Đông Lâm.
Ngụy Thiên Trạch đồng ý, cùng Phó Dục đến bên rừng xuống ngựa, sau đó đi lên đài cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT