Đỗ Song Khê ngập ngừng một lúc, thấy bên cạnh còn có nha hoàn bà tử đang đợi lệnh nên nháy nháy mắt với Du Đồng.
Du Đồng hiểu ý, nhìn thấy còn chưa đến canh giờ nên dẫn nàng ấy ra ngoài trước, tìm một chỗ yên tĩnh, hỏi nàng ấy nguyên do.
Đỗ Song Khê kể sơ lược một đoạn chuyện cũ cho nàng nghe——
Lúc Đỗ Song Khê mới vào Ngụy phủ, tuy có bản lĩnh khắp người nhưng không có ai để dựa vào, cũng không ai đề bạt. Người trong Ngụy phủ đông đúc, bên người Ngụy Kiến có mười mấy người thiếp, ai nấy chiếm cứ lầu các sân viện riêng biệt, nàng ấy không có may mắn được hầu hạ bên cạnh mấy người được sủng ái đó, có một khoảng thời gian chỉ đưa món ăn cho một sân viện hẻo lánh.
Viện đó nằm trong góc hẻo lánh của Ngụy phủ, cách chỗ Ngụy Kiến ở khá xa, tuy phòng ốc ngăn nắp sạch sẽ nhưng cực kì vắng vẻ. Người ở bên trong là thiếp thất trước kia của Ngụy Kiến, họ Sở, tuổi sắp bốn mươi, bên người chỉ có hai nô tỳ hầu hạ, bình thường đóng cửa không ra ngoài, trầm lặng ít nói. Bởi vì cảm thấy món ăn của Đỗ Song Khê hợp khẩu vị của bà nên thỉnh thoảng sẽ cho chút ngân lượng, mời nàng ấy nấu thêm vài món đưa qua đó. Tuy nhìn thì không được sủng ái nhưng ra tay lại khá xa xỉ, vòng ngọc trâm vàng đầy trong hộp nhưng lại không bao giờ đeo lên.
Có lần lúc Đỗ Song Khê qua đó, nô tỳ không ở đó, nàng đưa thức ăn vào phòng thì nhìn thấy vị Sở thị đó đang ngẩn ngơ đứng bên cạnh tường.
Mà trên vách tường đang treo một bức tranh, là một nam tử trẻ tuổi khôi ngô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT