Năm cũ sắp qua, thời tiết dần trở ấm nhưng ban đêm vẫn lạnh thấu xương.
Nam Lâu đã lâu không được sôi động thế này, đèn lồng đỏ đung đưa dưới hiên, suốt đêm không tắt, ánh đèn hai bên hành lang chiếu sáng, soi một màu vàng mờ ảo lên khắp sân viện. Nha hoàn người hầu chăm chỉ cả ngày, lúc này cũng không cảm thấy mệt mỏi, trước mắt không nhận được phân phó gì từ bên trong gian chính, bèn quây quần bên sương phòng cắn hạt nói chuyện phiếm, thấp giọng nén tiếng cười nói.
Chu cô và Yên Ba ngồi cạnh chậu than dưới hiên nhà, mỗi người khoác một chiếc áo choàng dày, do đó cũng không thấy lạnh.
Một năm rưỡi qua không gặp mặt nhau, giờ đây hai người bọn họ hào hứng kể về những chuyện vụn vặt trong ngoài phủ.
Từ giờ Tuất đến giờ Tý hai khắc, cửa phòng vẫn luôn đóng chặt, thỉnh thoảng có những tiếng động không kiềm chế được truyền ra, cách từng lớp cửa trở nên phảng phất mơ hồ, tản mác trong cơn gió đêm. Nha hoàn đun nước trong bếp mấy lần ngó đầu ra nhìn, nhưng Chu cô cũng không để ý, lúc sau nghe tiếng mõ báo canh, mới phát hiện đã quá nửa đêm, không khỏi mất hồn, có chút lo lắng cho Thiếu phu nhân nhà mình.
——Phó Dục chinh chiến sa trường lâu năm, thể lực sung sức hơn người, có thể liên tiếp nhiều đêm không ngủ mà vẫn có thể xử lý công vụ. Nếu phu thê viên phòng trước lúc hòa ly, may ra có thể kìm chế mà thương hoa tiếc ngọc hơn một tí, nay dồn nén tương tư hai năm, nợ mới nợ cũ chồng vào nhau, dù có là thần tiên thì cũng không kiềm chế được là bao, cơ thể đó của Du Đồng sao có thể chịu đựng được?
Suy nghĩ một hồi, bà im lặng trở về phòng, chuẩn bị sẵn một ít thuốc mỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play