Cây cối ngoài sân rợp bóng mát, gốc hòe già sau nhà xum xuê như một tán lọng, bao trùm khắp đại sảnh, ngăn cách cái nóng oi ả.
Du Đồng mời Tần Lương Ngọc vào sảnh dùng trà, lệnh cho Ngọc Trâm đi lấy một vò nước mơ giải nhiệt, bày lên bàn thêm bốn loại bánh ngọt, bánh đậu ngọc bích, bánh bột hạt dẻ chưng đường hoa quế, bánh cuộn uyên ương và bánh sữa chiên giòn. Mặc dù nàng và Tần Lương Ngọc quen biết nhau đã lâu, nhưng trước kia mỗi khi gặp mặt, hoặc là có Tần Cửu, hoặc là có Đỗ Song Khê theo bên, hai người đó biết rõ con người Tần Lương Ngọc, không cần nhiều lời đã có thể đoán được tâm tư đối phương, so ra, nàng vẫn chưa có cái khả năng đó.
Nhón lấy chiếc bánh ăn, nàng từ tốn: “Tần công tử đột nhiên ghé thăm, hẳn là có chuyện gì chăng?”
Tần Lương Ngọc lắc đầu rồi lại gật đầu, dốc cạn ly nước mơ, vẻ mặt thưởng thức, tiếp đó lấy ra tấm thiếp mời.
Ngụy Du Đồng đưa tay nhận, vừa nhìn thì mỉm cười.
——Ra là mời nàng cùng đến núi Kê Minh ở ngoại thành du ngoạn.
Núi Kê Minh cách Tề Châu hơn trăm dặm, tương truyền núi non xinh đẹp, rừng tre xanh ngát, là nơi đến ưa thích của những văn nhân nhã khách. Bên trong núi là một thác nước tựa sông ngân treo ngược, vách dốc hiểm trở hai bên, nếu đến vào dịp có trăng, sẽ thấy ánh trăng phản chiếu xuống hồ, từng hạt châu, hạt ngọc bay lượn lăn tăn, cảnh tượng khá là kỳ thú. Du Đồng từng nghe Phó Lan Âm nhắc đến, muốn đến nơi đó lâu rồi, nhưng dù sao cũng không dám đêm hôm một thân một mình vào núi ngắm trăng tìm thác, vậy nên mãi vẫn chưa đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT