Vân Sơ Dương lắc lắc đầu:
"Khi đó ta nhất thời nóng đầu mà dạy ngươi, bây giờ ta nhớ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ. Sau này nếu chúng ta gặp lại thì sẽ là trước giờ ta chưa từng quen biết ngươi. Nếu như vào tình huống bắt buộc phải đối phó với ngươi thì ta cũng sẽ không nương tay đâu.”
Nếu như Lôi Tát Đức yêu cầu Vân Sơ Dương đi đánh Trần Lạc, Vân Sơ Dương dám nương tay hay sao? Vân Sơ Dương cho rằng bản thân có thể học được hành tẩu hư không, hắn mà học được rồi thì cũng chẳng cần Lôi Tát Đức nữa, nhưng mà hắn ta chưa học được. Nó khó học lắm. Trần Lạc nói:
"Ta sẽ nương tay...”
Vân Sơ Dương cười lớn nói:
"Chỉ dựa vào ngươi à? Ta mà còn cần ngươi nương tay á? Một tên chẳng có cái pháp tắc công kích nào như ngươi mà muốn đánh chết ta ư? Đừng có chọc ta buồn cười.”
Trần Lạc phồng má, hắn cảm thấy bản thân đang bị xúc phạm. Vân Sơ Dương muốn trực tiếp dùng hành tẩu hư không rời đi, giả bộ cho giống như 1 cao nhân, nhưng mà con mẹ nó chứ, hành tẩu hư không dùng thế nào ấy nhỉ? Vân Sơ Dương chỉ đành xụ mặt buồn bực dùng truyền tống hư không mà rời đi. Bây giờ Trần Lạc đang nắm trong tay 5 đạo pháp tắc, mặc dù hắn chưa có đạo pháp tắc có tính công kích nào, nhưng mà hắn tự cảm thấy bây giờ bản thân đã tiến bộ hơn trước rất nhiều. Việc hắn có thể nắm được pháp tắc thứ nguyên mà hắn quen thuộc nhất chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT