Trần Lạc gật đầu bày tỏ bản thân đã hiểu rồi. Tất nhiên là hắn sẽ không bán tinh thể cấp thần đi rồi, hắn còn cần giữ đó cho chị Hải Cơ dùng nữa mà. Hoàng Nghiêu bắt đầu thu dọn đồ đạc:
“Người anh em mới đặt chân tới cấp thần, vẫn là nên mài dũa bản thân một chút đi thì tốt hơn. Ta đi trước đây, ta cũng cho ngươi coi bản đồ vũ trụ rồi, vị trí của ngươi đang ở đâu ta cũng đánh dấu cả rồi đó.”
Kể cả vị trí nhà của Thời Tố ở đâu, Hoàng Nghiêu cũng chỉ luôn rồi. Nếu Trần Lạc muốn thì hắn có thể tìm ra một cách dễ dàng. Trần Lạc ồ một tiếng, hai mắt hắn nhìn chằm chằm không chớp bình rượu trong tay Hoàng Nghiêu. Thơm thật đấy, nghe khi nãy Hoàng Nghiêu nói rượu này còn có thể giúp tăng khả năng lĩnh ngộ. Đúng là ngàn vàng khó kiếm mà. Vẻ mặt Hoàng Nghiêu cứng đờ lại. Những thứ khác có cho đi thì cho, hắn cũng không cảm thấy tiếc nuối gì nhiều, nhưng bình rượu này là thứ mà hắn cất giấu rất kỹ đó. Giá trị của cả bình rượu này chắc chắn không thấp hơn giá của bộ giáp kia chút nào cả. Nếu là hai người Xà Mẫu và Lôi Khiếu ở đây, đừng nói tới chuyện sẽ cho hai bọn hắn uống, tới nhìn thôi Hoàng Nghiêu cũng sẽ không cho nhìn lấy 1 cái. Mà bây giờ bình rượu này vẫn còn hơn nửa bình lận. Trần Lạc xua xua tay:
"Lao huynh đừng hiểu nhầm, ta cũng không nói là ta muốn lấy nó mà.”
Ngươi không nói, nhưng ánh mắt của ngươi có chịu rời đi đâu. Vẻ mặt Hoàng Nghiêu đấu tranh kịch liệt, sau đó hắn thở dài môth hơi. Hắn lấy ra từ trong không trung 1 cái bình khác, sau đó hắn đổ một chút rượu ra. Còn lai nửa bình rượu, hắn đưa cho Trần Lạc, còn bản thân thì giữ lại ¼.
“Ầy, tại nhìn người anh em thấy thân thiết đó. Nếu người anh em đã thích thì ta sẽ tặng cho ngươi.”
Trần Lạc giơ tay nhận rồi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT