Thời cơ thích hợp ư? Trần Lạc muốn lật ngược tình thế, nhưng mà căn bản hắn không có cách nào có thể hoàn thành cả. Cái gì mới là thời cơ thích hợp? Mễ Phạn nói:
“Ta cũng không biết, nhưng mà sau khi thời cơ này tới thì ngươi sẽ tự hiểu ra mà thôi. Nhớ lấy, nhất định phải đợi thời cơ tới, nếu không ngươi căn bản là không có năng lực phản kháng đâu.”
Tới là ta sẽ biết ư? Lần này không giống lần trước, lần này thông đạo truyền tống không gian tạo ra một chấn động rất lớn. Không cần Trần Lạc phải tìm kiếm cẩn thận thì hắn đã chú ý tới cái bất thường này rồi. Có rất nhiều miếng thịt được truyền tống tới đây, không phân rõ được đây là của mấy người. Thậm chí trong đó còn có một lão già màu xanh lam máu thịt mơ hồ lẫn lộn, khó khăn động đậy. Đây thật sự là truyền tống tới ư? Trần Lạc đứng trước mặt Barrow, nhìn hắn ta một cách thương hại. Chẳng nhẽ hắn ta chính là tên bán thần đó ư. Thế này thì cũng quá yếu ớt rồi thì phải. Đúng là y chang như những gì Mễ Lạp nói, rớt đất là chết.

Tại Nam cực, bên trong 1 tòa núi băng. Có một hình bóng đang ngồi yên tĩnh ở trong đó, có những phù văn thần bí huyền diệu không ngừng quay xung quanh cô ấy. Trên đỉnh đầu, có một viên tinh thể màu đen lóe ra ánh sáng như muốn nuốt chửng người ta, nó bay lơ lửng trên đỉnh đầu cô. Dưới ánh sáng của nó, khuôn mặt cô dần dần lộ ra. Cô có dáng người nhỏ nhắn tinh tế, vẻ ngoài trông không giống loài người, nhìn tương tự như hoa tiên tử. Nhưng so với thẩm mĩ của loài người thì cô giống như một sinh vật cực kì mỹ lệ. Eastman bỗng nhiên mở to mắt, đôi mắt của cô giống như tinh thể băng vậy.
Khí chất ngọt ngào yếu đuối biết mất hết sạch khi cô vừa mở mắt ra. Đôi mắt của cô lạnh lùng giống như một khối băng vậy. Cô nhìn về phương hướng của thông đạo không gian, cảm thấy hơi nghi ngờ. Tại sao lại có thể có nguồn năng lượng lớn như vậy truyền tới cơ chứ? Đây giống như là chấn động do không gian truyền tống tạo nên. Khóe miệng Eatsman hơi nhếch lên, chẳng nhẽ là hậu duệ của tên Oboone kia tới đây tìm hắn ta ư? Thật là ngại quá, ông trời đã định sẵn là các ngươi sẽ không tìm thấy hắn ta đâu, hắn ta đã nát ra thành bã rồi.
Cô hừ lạnh một tiếng, trận chiến giữa cô và Oboone đã khiến cô có cảm ngộ, sau đó chiêu cuối cô đâm xuyên qua đầu của Oboone. Cô dưỡng thương mất 2 năm rưỡi. Sau khi dưỡng vết thương ổn lên, cô cũng không xuất quan ngay, mà cô ngồi lại để cảm nhận những gì mình đã ngộ ra trong trận chiến. Bộ giáp của Oboone cô vẫn sẽ phải thu về, dù sao thì giá trị của bộ giáp này đối với cô mà nói cũng không rẻ mạt, không thể bỏ qua được. Nếu như không phải do có bộ giáp này giúp đỡ thì Oboone không thể chống đỡ lâu tới vậy được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play