Trần Lạc sợ cô ấy không biết, hắn còn miêu tả cụ thể các bộ phận một lượt. Phong Nguyệt lắc lắc đầu:
"Không có đâu, nếu như ta thấy thì chắc chắn ta đã nhặt về rồi.”
Cũng đúng. Nếu như bộ giáp này còn có những bộ phận khác thì bây giờ nó đang ở đâu nhỉ? Lúc này, có một con hải cẩu to gan nói:
“Hải Vương đại nhân, ngươi cần những bộ phận khác sao?”
Hai mắt Trần Lạc sáng lên, chẳng nhẽ nó biết chỗ ư? Hải cẩu nói:
"Mũi của ta rất thính, cho thể cho ta ngửi mùi của cái giày đó được không? Ta sẽ nhớ mùi này, sau đó ta cảm thấy ta có thể dựa theo mùi này để tìm ra được.”
Trần Lạc vỗ tay một cái:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT