Đồng thời, lúc này Trần Lạc cũng âm thầm đố kị trong lòng. Đứa trẻ này quá may mắn, đúng thật là vận khí chi tử mà. Ta lại không được như hắn. Trần Lạc xoa xoa đầu, cười hi hi. Có khi nào Diệp Vũ là một hành tinh, còn bản thân ta là cả vũ trụ không? Ông trời cũng đâu có bạc đãi ta đâu, còn để cho ta trùng sinh cơ mà. Sau khi mở não Diệp Vũ thấy được viên tinh thể cấp 9 song dị năng hệ phong hỏa, Trần Lạc suy nghĩ một chút rồi đem viên tinh thể này cho Mễ Linh. Lần trước hắn đã đưa cho Mễ Linh một viên tinh thể hệ hỏa cấp 9 rồi. Bây giờ có thêm viên này, chắc chắn có thể giúp Mễ Linh đạt tới cấp 9, thậm chí còn dư ra ấy chứ. Sau đó Trần Lạc lại lấy thi thể con tang thi kia ra, hắn lấy ra được viên tinh thể cấp vương hệ quang minh sáng chói, lóe ánh hào quang. Trần Lạc tán thưởng:
"Gần đây Mễ Lạp đã liên tiếp nhận được 2 viên tinh thể cấp 10 hệ quang minh rồi. Chỉ cần cô ấy nỗ lực thêm một chút là có thể đạt tới cấp 10 thôi. Cộng thêm viên tinh thể cấp vương hệ quang minh này nữa? Nhất định có thể đạt tới cấp vương.”
Trần Lạc tưởng tượng khi Mễ Lạp lên tới cấp vương sẽ như thế nào. Đúng ra từ đầu cô đã xinh đẹp bất phàm, lại cộng thêm việc đời này của cô không phải không có ăn có uống như đời trước.m. bây giờ trông cô cực kì thon thả nuột nà. Nếu như cô lên đến cấp vương thì phải xinh đẹp tới nhường nào cơ chứ. Đáng tiếc là viên tinh thể này cực kì quan trọng đối với Trần Lạc, hắn chỉ có thể để lại cho bản thân dùng mà thôi. Trần Lạc đứng dậy, đi về nhà, thuận tiện đi đưa tinh thể cho Mễ Linh luôn. Ở căn cứ của Mễ Linh sảy ra một số chuyện.
Ước chừng có khoảng 500 600 người đang quỳ trước cửa căn cứ, già trẻ lớn bé đều có. Những người này đều là những người đang cố kéo dài chút hơi tàn. Bọn hắn biết được ở căn cứ của Mễ Linh có số lượng vật tư lớn, bọn họ đều là chịu đói khát quá mức nên mới tới đây muốn ăn xin chút đồ. Có một ông lão nói với giọng khẩn cầu:
“Cầu xin ngươi đó, vị nữ thủ lĩnh xinh đẹp lương thiện. Xin hãy cho chúng ta một ít gạo với, bốn ngày rồi ta chưa ăn gì cả, làm ơn làm phước đi mà.”
Sơ kì mạt thế, có một bà dì cầu xin trước mặt Mễ Linh:
"Cả ngày nay ta chưa ăn gì cả, xin hãy cho ta thứ gì đó để ăn với.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT