Phì phì, hóa ra thật sự tồn tại cái thứ gọi là vận khí chi tử trên đời. Ta chỉ đùa mà thôi, vậy mà ngươi lại tưởng là thật ư? Nếu như ta không nắm giữ năng lực gia tốc thời gian thì Diệp Vũ còn có thể sống thêm một thời gian, nhưng bây giờ thì khác. Ta cảm thấy hình như ta hưng phấn hơn nữa rồi.
Trần Lạc dùng hành tẩu hư không, trốn thoát khỏi công kích của Diệp Vũ, đồng thời dưới vẻ kinh ngạc của thể đột biến cấp vương, hắn liền đi tới bên cạnh nó. Gia tốc thời gian. Bạch Âu không phải là thể đột biến, Trần Lạc không giết nổi nó. Nhưng mà đây thật sự là một thể đột biến hàng thật giá thật. Gia tốc thời gian có hiệu quả với nó. Diệp Vũ bay lên không trung để tìm Trần Lạc, nhưng mà hắn ta lại bị Trần Lạc đá đi xa. Trong lòng Diệp Vũ có một loại cảm giác bất lực, rốt cuộc đó là năng lực gì cơ chứ? Chỉ mất khoảng 30 giây, thể đột biến liền đột tử mà chết.
Kể cả nó có là cấp vương cũng chẳng có tác dụng gì cả. Trần Lạc trực tiếp ném thi thể của nó vào trong dị năng không gian. Trần Lạc nhếch miệng cười, viên tinh thể cấp vương mà hắn nằm mơ cũng muốn có bây giờ đã xuất hiện rồi. Còn về buff của Diệp Vũ, chẳng nhẽ gia tốc thời gian lại không có hiệu quả với hắn ta ư? Chỉ trong vòng 3 giây, Diệp Vũ liền giống như một quả bóng da bị rách, xẹp hết sạch hơi đi. Buff mà thể đột biến đánh vào người Diệp Vũ đã biến mất. Không có gia tốc thời gian thì thật sự trận này Trần Lạc đã phải trầy da tróc vẩy rồi. Mất đi buff, Diệp Vũ lại quay về chuẩn thực lực cấp vương. Trần Lạc vung một cái tát vào mặt Diệp Vũ:
"Vậy rốt cuộc ai là cục phân, ai là ông nội của ai hả?”
…
Diệp Vũ khổ sở nói:
"Ta thua rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT