Diệp Vũ cười ngượng ngùng, hắn ta mời Trần Lạc về ghế chủ vị. Diệp Vũ ngồi ở đối diện Trần Lạc, Vạn Kiệt Quy ngồi ở bên cạnh, làm công việc vặt hầu hạ. Diệp Vũ cũng không sắp xếp người mai phục, cái này có thể giấu được Trần Lạc ư? Chuyện hắn muốn độc chết Trần Lạc thì chỉ có hắn và Vạn Kiệt Quy biết mà thôi. Diệp Vũ cười nói:
"Đại ca, ngươi ăn đi.”
Một bát lạp xưởng, ở phía bên của Trần Lạc là có độc, còn ở bên phía Diệp Vũ thì không có. Trần Lạc khách khí nói:
“Lão đệ, ngươi ăn trước đi.”
Diệp Vũ từ chối một câu, sau đó hắn gắp một miếng lạp xưởng ở phía bên hắn lên, bỏ vào trong miệng. Trong lòng Trần Lạc âm thầm thở dài một hơi, hy vọng lão đệ không làm ta phải thất vọng. Trần Lạc gắp một miếng lạp xưởng lên. Trước giờ Trần Lạc không bao giờ ăn đồ của người khác. Nhưng nếu đổi lại là đời trước, ở trong tình huống đói gần chết, thì kể cả đồ đó có độc, có lẽ là hắn vẫn ăn thôi. Đây là thịt đó. Nhưng mà đời này của hắn à, hừ, đến chó cũng không thèm ăn.
Vẻ mặt của Diệp Vũ cực kì bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn ta lại cực kì căng thẳng, ăn, mau ăn đi, con mẹ nó chứ, ngươi mau ăn đi cho ta. Ăn đi ăn đi, đây là bữa ăn cuối cùng của ngươi rồi đó. Chỉ cần ngươi chịu ăn là ta có thể lật mình làm ông người ta rồi. Nhưng Trần Lạc chỉ gắp lên, dùng mắt đánh giá một chút, nhưng không hề nhét vào miệng. Thực vật biến thể trâu bò nhất đúng thật là có thể độc chết được cấp vương, nhưng mà không phải là chết ngay tức khắc, mà nó có một quá trình.
Trần Lạc không biết bông hoa mà Diệp Vũ lấy được có thể khiến hắn bị độc chết hay không, nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không thử. Ánh mắt Vạn Kiệt Quy lóe lên, Diệp Vũ vậy mà dám đầu độc Trần tiên nhân, để ta xem thử xem ngươi có thể sống qua tối nay hay không. Cuộc sống làm gián điệp của ta cũng đến lúc cần kết thúc rồi. Cũng đến lúc thân phận là nội gián nên được công khai rồi. Mặc dù Trần tiên nhân đã biết trong đó có độc, nhưng nếu như ta đứng ra trước mặt Diệp Vũ để lột trần vẻ mặt thật của hắn ta thì càng có thể biểu thị rõ tấm lòng hiếu thuận của ta. Xin lỗi Diệp Vũ, Cao Nghĩa Hằng nói đúng lắm, vì sao ngươi cứ phải chống đối lại Trần tiên nhân làm gì? Vạn Kiệt Quy đứng bật dậy, hắn chỉ vào lạp xưởng rồi nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play