Mọi người nhìn thấy thì trợn mắt há miệng, con chó này cũng mạnh quá rồi. Tỏ ra yếu kém rồi mới đánh lén?
Người làm động tác võ thuật trong sách như vậy bọn họ cũng không cảm thấy kì lạ, nhưng ở đây chỉ là một con chó. Là ai dạy?
Trong lòng Trần Lạc kêu to, thật sự không phải ta, kiếp trước Pháp Vương quả thật rất chó, nếu không thì sẽ không khó đối phó như vậy. Pháp Vương sẽ còn giả chết, vô số dị năng giả bị nó lừa qua.
Pháp Vương khinh thường nhìn thi thể của Vương Quốc Phú, nhìn người còn dám xem thường chó hay không. Về phần ánh mắt “sùng bái” của mọi người, Pháp Vương cũng không để ý. Không cần sùng bái ta, ta đây chính là chó.
Trần Lạc nói:
“Thật mất hứng, đừng để ý đến hắn, tiếp tục ăn cơm, Pháp Vương đem cây súng kia lại đây.”
Mọi người thấy người chết cũng không ít, nhìn thấy thi thể và này nọ, tất nhiên sẽ không sợ hãi.
Pháp Vương đưa cây súng cho Trần Lạc, Trần Lạc lại đưa cho Mễ Lạp, mặc dù không dùng gì, nhưng lúc quan trọng nhất có thể phòng thân, dù sao cũng tốt hơn là không có.
Lúc này, anh em Lý Minh và Lý Tuệ trở về. Lý Minh đưa cho Trần Lạc hai mươi viên tinh hạch, Trần Lạc hơi kinh ngạc:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT