Vương Quốc Phú rốt cục tức giận, các ngươi ăn thịt, còn ta ăn mì ăn liền sao? Còn mẹ nó muốn có đồ trao đổi. Lão hổ không phát uy, ngươi cho là ta không biết tức giận đúng không?
Vương Quốc Phú móc súng lục bên hông ha, chỉa vào đám người, giận dữ hét lên:
"Mẹ nó, ôm đầu ngồi xuống hết cho ta, con mẹ nó, cho các ngươi thể diện mà không cần."
Vương Quốc Phú cầm súng lục, không ngừng chỉ vào mỗi người ở đây. Ngoại trừ Trần Lạc, trên mặt mọi người đều lộ ra chút kinh hoảng. Sức mạnh của súng ống đã in dấu thật sâu trong tâm trí mỗi người, dù cho có trở thành dị năng giả, bọn họ cũng sẽ vô ý thức sinh ra tâm lý sợ hãi.
Nhưng Trần Lạc khinh thường, chỉ bằng loại súng lục nhỏ này sao, đạn bắn ra cũng không chết được ta. Mặc kệ bắn vào đâu cũng vậy, muốn làm bị thương ta cũng khó có khả năng.
Dị năng giả, cho dù là cấp một, cũng có thể làm trọng thương tang thi, súng lục nhỏ có thể sao? Mà dị năng cấp một tung chiêu đánh vào trên người dị năng giả cấp bốn như Trần Lạc cũng chỉ có thể tạo ra tổn thương rất nhỏ, huống chi là súng lục.
Bằng không thì sao ngày đó nguyên đoàn người Mộ Thiên Ca tấn công lại không thể giết được tang thi hệ Hỏa cấp năng kia chứ? Lúc ấy, nhiều nhất tạo ra được vài vết thương nhẹ là giỏi lắm rồi.
Trần Lạc kém hơn nó một chút, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Vương Quốc Phú quát to:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT