Một đóa hồng mai rơi trên vai Cơ Vô Kính.
Cố Kiến Li nhìn đóa hồng mai ấy, lí nhí: "Ta không có..."
Giọng nàng nhỏ dần. Nhìn Cơ Vô Kính gần trong gang tấc, trong đầu nàng lại hiện lên những hình ảnh không nên có. Cứ như thể Cơ Vô Kính dù đang ăn vận chỉnh tề lại trần như nhộng trước mặt nàng. Ánh mắt nàng dừng lại trên ngực hắn, như nhìn xuyên qua lớp áo, thấy được nốt ruồi son nho nhỏ dưới ngực trái của hắn, giống hệt nốt lệ chí nơi đuôi mắt trái, cũng nhỏ nhắn, hồng hồng.
Mặt nàng bỗng đỏ bừng, như đóa hồng mai trên vai Cơ Vô Kính.
Một thoáng thất thần, ánh mắt mông lung của Cố Kiến Li tập trung trở lại, trước mắt lại là vạt áo lấm bẩn của Cơ Vô Kính — do nàng vừa đá. Nàng ngượng ngùng giơ tay, phủi vết bẩn trên áo hắn, rồi sửa sang lại vạt áo, sau đó nói nhỏ như muỗi kêu: "Ta chỉ muốn giúp ngươi lau người thôi mà..."
Cơ Vô Kính cúi xuống nhìn nàng, hỏi: "Vì sao không đợi ta tỉnh lại?"
Cố Kiến Li tuy đã nín khóc, nhưng đôi mắt đã sớm đỏ hoe, nàng mông lung nhìn Cơ Vô Kính, vẻ ướt át trong mắt thật đáng thương. Nàng cẩn thận gỡ đóa hồng mai trên vai hắn rồi thả xuống, đóa mai nhẹ nhàng rơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play