Nhìn gương mặt lạnh lùng của Cơ Vô Kính, Cố Kiến Li nghiêm túc suy nghĩ lại, có lẽ nàng nên báo trước với hắn một tiếng? Thật sự là nàng không thể ngờ Cơ Vô Kính sẽ để ý đến chuyện này. Nàng lựa lời giải thích: “Hôm qua quên nói với ngươi, sáng nay lúc ra ngoài ngươi vẫn chưa tỉnh, nên ta không nói.”
Dừng một chút, nàng lại nói: “Lần sau ta sẽ báo trước cho ngươi một tiếng.”
“Lần sau…” Cơ Vô Kính lặp lại từ này trong lời nói của Cố Kiến Li.
Cũng không biết có phải là ảo giác của Cố Kiến Li không, nàng cảm thấy sắc mặt Cơ Vô Kính đã dịu đi một chút.
Cố Kiến Li lại bước lên một bước, đứng trước mặt Cơ Vô Kính, đưa tay ra sờ tay hắn, tay hắn quả nhiên rất lạnh. Nàng hỏi: “Sao lại đến đây? Trên đường đi có bị lạnh không?”
Nàng sờ vào tay áo của Cơ Vô Kính, trách móc: “Mặc quá mỏng manh.”
Liếc thấy Cố Kiến Li chau mày, sắc mặt Cơ Vô Kính lại dịu đi vài phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT