Yến tiệc lập tức trở nên hỗn loạn, tiếng kinh hô không ngớt.
Ánh mắt Cơ Nham lấp lánh, không giấu được niềm vui sướng và hưng phấn. Cơ Lam đã chết, hắn còn có gì phải lo lắng? Chuyện hôm nay còn thuận lợi hơn cả dự tính của hắn. Trước mắt hiện lên nụ cười của mẫu tử Tôn Dẫn Lan, Cơ Nham trong lòng kích động, thầm nghĩ chẳng mấy chốc sẽ có thể đón hai người họ về bên cạnh. Hắn lùi lại một bước, vung tay lên, các thị vệ ẩn mình trong bóng tối xông ra, lao về phía Đậu Hoành Nham.
Lâm Tứ vương và Quảng Hiền vương nhanh chóng ra hiệu bằng mắt, người của họ cũng đã bắt đầu hành động.
Giữa một loạt tiếng kinh hô, Cố Kiến Li nhanh chóng phản ứng lại, nàng xách váy chạy nhanh về phía bậc thềm hai bên đài cao, từng bước từng bước đạp lên bậc thềm, tà váy màu cam bay phấp phới.
Cơn đau làm ngực Cơ Lam quặn thắt, mỗi lần co thắt lại có một dòng máu tươi từ trong cơ thể trào ra. Hai chân hắn sắp không đứng vững nổi, cơ thể mềm nhũn, từ từ trượt xuống. Hắn vịn vào bàn bên cạnh để chống đỡ, không cho mình quỳ xuống. Tầm mắt bắt đầu trở nên mơ hồ, trong mơ hồ quá khứ như mây khói lướt qua, cho đến khi trước mắt xuất hiện khuôn mặt của Cố Kiến Li.
Cố Kiến Li ngồi xổm trước mặt Cơ Lam, nắm lấy vạt áo hắn, vội vàng hỏi dồn: "A di của ta ở đâu? Ngươi đã làm gì a di của ta!"
Theo động tác nắm chặt của Cố Kiến Li, vết thương trên ngực Cơ Lam bị động, máu tươi tuôn ra ào ạt, ngũ tạng lục phủ đau quặn từng cơn. Cơ Lam nhìn chăm chú Cố Kiến Li trước mắt, khẽ nhếch khóe môi, nụ cười nhạt vẫn như xưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT