Trường Phong và Nguyên Thuận đều đã ra ngoài tìm kiếm những người bị lạc, nên không chỉ việc nấu cơm mà cả việc đun nước cũng đều do Cố Kiến Li và Cơ Vô Kính tự lo liệu.
Ở một nơi lạnh lẽo thế này, đun nước nóng không dễ, mà nước đun sôi cũng chẳng mấy chốc lại nguội lạnh. Cố Kiến Li phải vật lộn hồi lâu mới đun xong một thùng nước tắm. Đợi đến khi đun xong nước, nàng mới nhớ ra một chuyện nan giải khác.
—— Nàng không có thùng để tắm.
Trong sân này đương nhiên có một cái thùng, trông có vẻ là dùng để tắm, nhưng nó vừa cũ vừa hỏng, lại là đồ của chủ nhân cũ của ngôi nhà này, Cố Kiến Li dĩ nhiên là không thể dùng. Hơn nữa, chủ nhân cũ của sân này chính là một trong số bảy tám gã nam nhân hung ác đã truy đuổi nhóm Cố Kiến Li đêm hôm đó.
Nhớ lại vẻ mặt đáng ghét của mấy tên đêm hôm trước, Cố Kiến Li nhìn nồi nước sôi sùng sục, lòng trở nên mờ mịt.
Nàng bất giác quay đầu, nhìn về phía Cơ Vô Kính đang vắt chéo chân ngồi tựa ở cửa bếp, hỏi: "Bây giờ phải làm sao đây?"
Không có đầu đuôi ngọn ngành gì, chỉ là một câu nói lửng lơ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT