Cơ Tinh Lậu trộm liếc nhìn vẻ mặt Cố Kiến Li, nhân lúc Cố Kiến Li không chú ý, lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt, ưỡn cái cổ nhỏ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà nhìn về phía trước.
Cố Kiến Li mỉm cười nhìn nó một cái, biết tính cách ngượng ngùng của Cơ Tinh Lậu, cũng không nói toạc ra. Nàng giơ vòng tay lên, soi dưới ánh mặt trời, nói: “Thật là đẹp mắt, không biết chủ nhân ban đầu của chiếc vòng này mắt thẩm mỹ sao lại tốt đến thế!”
Cơ Tinh Lậu mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn chằm chằm Cố Kiến Li. Hoàn toàn không thể hiểu nổi sao nàng có thể… sao có thể nói như vậy!
Cố Kiến Li cười đeo vòng tay lên cổ tay.
Cơ Vô Kính đột nhiên đưa tay nắm lấy sau gáy áo Cơ Tinh Lậu, nhấc nó lên, đặt sang một bên, thiếu kiên nhẫn nói: “Bẩn thỉu, đừng có ngồi lên người khác.”
Cơ Vô Kính phủi phủi đầu gối Cố Kiến Li, phủi đi vết bẩn bùn tuyết mà Cơ Tinh Lậu ngồi lên để lại.
Chạy trốn vào sâu trong núi tuyết như vậy, tự nhiên ai cũng bẩn thỉu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play