Cơ Nham choàng tỉnh giấc, đột nhiên ngồi bật dậy, miệng há ra thở hổn hển, trán đã rịn đầy mồ hôi lạnh. Một luồng hơi lạnh thấu xương trỗi lên từ tận đáy lòng.
Hắn mơ thấy Cơ Sùng, mơ thấy trận cung biến năm đó.
Tuy là huynh đệ, nhưng từ nhỏ mấy huynh đệ hắn đều biết mình và Cơ Sùng không giống nhau. Dù Cơ Sùng đối xử với các đệ đệ rất tốt, nhưng mấy vị hoàng tử vẫn có cảm giác xa cách với hắn. Bọn họ từ nhỏ đã được mẫu phi dặn dò phải vượt qua Cơ Sùng về mọi mặt. Nhưng dù bọn họ có cố gắng đến đâu, cũng vĩnh viễn không thể so bì với Cơ Sùng. Có một loại người, ưu tú đến mức như thể tiên nhân giáng trần, hắn căn bản không cần nỗ lực, chỉ cần tùy ý liếc nhìn, dạo chơi một chút, đã có thành tích vượt xa người khác khổ công nghiên cứu.
Cơ Sùng chính là người như vậy.
Vì thế, khi biết Cơ Sùng lại có lòng tạo phản, Cơ Nham đã vô cùng kích động, một sự kích động khác thường. Giống như khi nhìn thấy một người không còn hoàn mỹ, đã có khuyết điểm, hắn vui vẻ lột bỏ lớp vỏ hoàn hảo của Cơ Sùng, xé toạc sự thảm hại của hắn, để chứng minh rằng hắn cũng chỉ là một kẻ phàm trần.
Đầu óc Cơ Nham lúc đó nóng lên, hoặc có thể nói, trong lòng hắn cũng khao khát ngôi vị hoàng đế. Cho nên mới dễ dàng bị lợi dụng như vậy. Sau khi mọi chuyện kết thúc, hắn bình tĩnh lại và thường xuyên mơ thấy Cơ Sùng. Mơ thấy vị hoàng huynh hoàn mỹ kia mình đầy máu, chết trong trận mưa tên.
Lúc ấy, hắn đang đứng trên tường thành, từ trên cao nhìn xuống vị hoàng huynh ngày nào còn phong quang vô hạn, nay máu tươi đã nhuộm đỏ cả chiếc áo huyền long…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play