Kể từ khi nghe Cố Kiến Li nói rằng Cố Tại Li đã từng giúp đỡ người nhà của mình, lòng Ôn Tĩnh San vẫn luôn lo lắng không yên. Khó khăn lắm mới mong được Cố Tại Li tới, vậy mà lời còn chưa nói được mấy câu, nàng còn chưa kịp hỏi rõ ngọn ngành thì Cố Tại Li đã vội vã rời đi. Ôn Tĩnh San trong lòng sốt ruột, gọi mấy tiếng Tiểu Hà, nhưng không biết Tiểu Hà đã chạy đi đâu, chẳng thấy bóng dáng.
Nàng chống nạng bước nhanh đuổi theo, chưa được vài bước đã không cẩn thận ngã quỵ. Chiếc nạng văng ra, lòng bàn tay nàng chống xuống đất, bị đá sỏi làm cho trầy xước. Nàng mở tay ra nhìn qua, rồi cố nhặt lại chiếc nạng đã rơi sang một bên.
Cách đó không xa, một bóng dáng nhỏ bé loé lên rồi biến mất.
Ôn Tĩnh San kinh ngạc nhìn sang, thì ra là Cơ Tinh Lậu đang trốn sau một gốc cây.
Sau một thoáng ngạc nhiên, trong lòng Ôn Tĩnh San đã hiểu rõ. Nàng bình tĩnh thu hồi ánh mắt, dùng nạng chống xuống đất, cố gắng từ từ đứng dậy.
Mùa đông giá rét, nền gạch tựa như phủ một lớp băng. Chiếc nạng trượt đi, nàng còn chưa đứng vững, nó đã lại tuột khỏi tay.
"Đúng là ngốc nghếch," Cơ Tinh Lậu lẩm bẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play