“Đương nhiên là ăn được. Rửa sạch một chút.” Ánh mắt Cơ Vô Kính dừng trên tay nàng, những ngón tay thon dài áp sát vào bong bóng cá.
Cố Kiến Li nhíu mày tò mò nhìn chằm chằm cái bong bóng cá mềm mại trong tay. Nàng đặt nó vào trong nước, múc đầy nước ấm vào bên trong, bong bóng cá lập tức phồng lên, căng tròn. Nàng lại đổ nước ấm bên trong ra, rửa đi rửa lại, nói: “Thứ này ăn thế nào? Ăn sống à, đây lại không phải nhà bếp…”
Động tác đổ nước của Cố Kiến Li dừng lại một chút, rồi lại chậm rãi nói: “Trông giống thứ để đựng đồ hơn…”
Cơ Vô Kính đá giày, lên giường nằm xuống, gối đầu lên tay, lười biếng nói: “Được rồi, đổ sạch nước bên trong ra, đặt ở cạnh chậu cho ráo nước đi.”
“Ồ…” Cố Kiến Li khẽ đáp. Nhưng nàng nhìn cái bong bóng cá trong tay, cảm giác kỳ quái trong lòng ngày càng đậm.
Thứ này… không phải để ăn đúng không?
Cố Kiến Li nghe thấy tiếng móc khóa khẽ vang lên phía sau. Nàng quay đầu lại, thấy Cơ Vô Kính đã buông rèm giường xuống. Tấm rèm màu hồng tầng tầng lớp lớp rủ xuống, dần dần che khuất Cơ Vô Kính bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT