Cố Kiến Li choàng tay qua cổ hắn, vòng eo mềm mại ngả về sau, cong mắt ngoan ngoãn nhìn Cơ Vô Kính, lại một lần nữa vui mừng mà dịu dàng gọi “Thúc thúc”.
Trong lòng Cơ Vô Kính như bị móng vuốt của một chú mèo con cào nhẹ, vừa ngứa vừa đau.
Hồi lâu sau, Cơ Vô Kính bỗng cảm thấy đối xử tốt với một người cũng không khó. Chỉ cần mua sắm cho nàng, giúp nàng hoàn thành vài nguyện vọng nhỏ, nàng đã có thể vui vẻ như một tiểu ngốc nghếch, còn chủ động sáp lại gần trao nụ hôn thơm.
Vì thế, hắn chậm rãi nói: “Còn mua cho nàng vài món đồ chơi nhỏ khác, buổi chiều sẽ có người đưa tới.”
“Thứ gì vậy?” Cố Kiến Li ngạc nhiên hỏi.
Hôn một cái ta sẽ nói cho nàng — Cơ Vô Kính thầm nghĩ trong lòng. Hắn đột nhiên có chút không muốn nói ra. Vẻ mặt hắn không mấy vui vẻ, chỉ đáp: “Lười nói.”
Cố Kiến Li không hiểu vì sao Cơ Vô Kính đột nhiên lại tỏ ra uể oải, nàng “ừ” một tiếng, không dám gây chuyện, buông tay đang choàng cổ Cơ Vô Kính ra, cầm lấy chiếc khăn bông bên cạnh. Nàng nghiêng đầu, gom mái tóc ướt sang một bên, dùng khăn bông lau đi lau lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT