Cố Kiến Li không biết giữa phụ thân và Cơ Vô Kính rốt cuộc có khúc mắc gì, mà khiến phụ thân mỗi lần gặp Cơ Vô Kính đều tức giận đến mức như vậy. Đúng là tính tình phụ thân không tốt. Nhưng ngoài Cơ Vô Kính ra, cũng không ai có thể khiến phụ thân nổi giận đến mức này.
Cố Kiến Li lo lắng đến luống cuống. Thấy phụ thân nhấc ghế ném về phía Cơ Vô Kính, trước mắt nàng hiện lên cảnh phụ thân từng giận dữ đập vào tường, dường như Cơ Vô Kính ốm yếu kia rất có thể sẽ trở thành bức tường đổ sập năm nào. Nàng gần như theo bản năng mà nhào vào lòng Cơ Vô Kính, ôm lấy cổ hắn, che chắn cho hắn.
Sắc mặt Cơ Vô Kính vẫn thản nhiên, hắn xoay xoay chén trà trên bàn, hoàn toàn không có ý định né tránh chiếc ghế. Nhưng ngay khoảnh khắc Cố Kiến Li nhào tới, động tác trên tay hắn khựng lại, hắn nắm lấy eo Cố Kiến Li, ôm nàng xoay người sang một bên, chiếc ghế trong tay Cố Kính Nguyên liền giáng mạnh xuống lưng Cơ Vô Kính.
“Hừ…” Đáy mắt Cơ Vô Kính theo bản năng trào ra một tia lệ khí đỏ tươi.
Đã bao nhiêu năm rồi hắn không bị ai đánh?
Chiếc ghế mà Cố Kính Nguyên ném tới vốn dĩ không thể làm Cơ Vô Kính bị thương chút nào, nhưng trớ trêu thay Cố Kiến Li lại nhào tới, Cơ Vô Kính vì che chở cho nàng mà ngược lại phải chịu trọn vẹn cú đánh này.
“Cố Kiến Li, ta cần nàng che cho ta sao?” Đáy mắt Cơ Vô Kính âm u đặc quánh đến đáng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT