Diệp Vân Nguyệt nhanh chóng không nghĩ đến Cố Kiến Li nữa, nàng cau mày nhìn về hướng Cơ Vô Kính vừa biến mất. Chuyện này… sao lại không giống với những gì nàng đã tính toán?
Lẽ ra, khi nàng chạy tới báo tin, Cơ Vô Kính chẳng phải nên hỏi han cặn kẽ tình hình sao? Sau đó, nàng có thể trở thành người dẫn đường, đưa Cơ Vô Kính đi tìm Cơ Tinh Lậu. Một người phụ thân giả vờ nóng lòng, một người dẫn đường dịu dàng không sợ bệnh đậu mùa, nói không chừng còn phải ngồi chung một ngựa, trên đường đi sẽ có biết bao cơ hội gần gũi.
Đợi đến khi nàng đưa Cơ Vô Kính tìm được Cơ Tinh Lậu đang bị nàng giấu đi, với tính cách của Cơ Vô Kính, hắn tự nhiên sẽ không biết cách chăm sóc đứa trẻ. Đó chính là lúc để Diệp Vân Nguyệt nàng thể hiện tài năng và sự dịu dàng của mình. Việc này vừa có thể khiến Cơ Vô Kính cảm thấy nàng ta hiền dịu, dũng cảm, lại vừa có thể chiếm được cảm tình của vị Hoàng đế tương lai. Vị Hoàng đế tương lai tuy tính tình có phần cổ quái, nhưng giờ mới bốn tuổi, lại đang ở trong lúc yếu đuối nhất vì mắc bệnh đậu mùa và bị người ta vứt ra khỏi phủ.
Thế nhưng…
Cơ Vô Kính lại không hề hỏi nàng ta một lời nào về manh mối, mà cứ thế bay đi! Hắn có ngốc không vậy?
Diệp Vân Nguyệt đã từng sợ hãi việc bị Cơ Tinh Lậu lây bệnh đậu mùa. Nhưng sau đó nàng nghĩ lại, mình đã là người chết đi một lần, còn có gì đáng sợ nữa? Huống hồ nàng đã ở trong viện của Ngũ gia lâu như vậy, ngày Cơ Tinh Lậu phát bệnh nàng còn từng tiếp xúc với hắn. Bây giờ chính nàng cũng không chắc mình có bị lây bệnh hay không, chi bằng đánh cược một phen?
Thế nhưng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play