“Cơ Chiêu xấu xí?” Cố Kính Nguyên ngẩn người, ông cẩn thận quan sát sắc mặt của Cố Kiến Li, thấy nàng có vẻ đặc biệt nghiêm túc. Ông suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhưng ưu điểm duy nhất của Cơ Chiêu chẳng phải là khuôn mặt đó sao? Phải, trước đây hắn từng rất oai phong, quát tháo om sòm, ai thấy hắn cũng lo hắn nhất thời nổi hứng vung đao chém người. Nhưng bây giờ ngay cả thân thể cũng tàn tạ…”
Cố Kiến Li nhíu mày. Lời của phụ thân nghe có vẻ rất có lý, nhưng nàng lại không hiểu sao không thích nghe cho lắm.
“Luôn có những ưu điểm khác mà…” Cố Kiến Li nhỏ giọng phản bác.
Cố Kiến Li không muốn tiếp tục nói chuyện về Cơ Vô Kính với phụ thân nữa, bèn chuyển chủ đề, kể lại cho phụ thân nghe những lời Cơ Lam đã nói với nàng khi tham gia yến tiệc trăm hoa ở hành cung hôm nay, sau đó hỏi: “Phụ thân, người thật sự giao lại binh quyền sao?”
Cố Kính Nguyên gật đầu. Ông ngồi xuống chiếc ghế đá trong sân.
Cố Kiến Li hoài nghi khó hiểu đi theo, ngồi xuống đối diện phụ thân. Nàng nói: “Con tưởng rằng sau chuyện lần trước, phụ thân sẽ càng nắm chặt binh quyền trong tay hơn.”
“Kiến Li, lòng vua khó dò, dù là Xương Đế hay Thủ Đế. Hôm nay Xương Đế có thể ra tay với phụ thân, ngày mai Thủ Đế cũng có thể. Dưới một người trên vạn người sao? Đó chỉ có thể là nhất thời. Mà muốn luôn ở vị trí cao như vậy, tất phải như đi trên băng mỏng, hai tay nhuốm đầy máu tươi.” Ông xòe hai tay ra, nhìn vào lòng bàn tay, cười nói, “Đôi tay này của phụ thân chỉ muốn cầm đao nặng ra trận giết giặc, không muốn ở trong triều vì quyền thế mà đấu đá những chuyện vô vị. Hơn nữa…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT