Nhiều năm sau.
Lúc Kiều Chấn Dân đang khóc như chó ở đám cưới của con gái, Kiều Đông Uyển khoác trên người bộ váy cưới màu trắng, cô bé nhìn Ôn Phi Bạch rồi nói một câu: “Trước khi gặp anh, em đã từng nghĩ rằng cả đời này em sẽ không kết hôn.”
Ôn Phi Bạch nhìn cô bé với ánh mắt đầy dịu dàng: “Vừa hay anh thì ngược lại, lần đầu tiên nhìn thấy em, là anh đã biết, em chính là người mà anh muốn ở bên cạnh suốt quãng đời còn lại!”
Lần đầu tiên cậu ta gặp Kiều Đông Uyển là ở trong cửa hàng của chú hai cô bé, khi đó cô bé còn là một nhân viên thu ngân, cô bé mặc trên người chiếc váy màu đen, mái tóc dài ngang eo.
Vẻ mặt của cô bé lạnh lùng như băng, lúc tiếp khách cũng không hề nở nụ cười, cứ như tất cả những thứ bên ngoài đều không liên quan đến cô.
Nhưng khi có một cô gái tóc đen da trắng đến gần cô bé, thì tính tình của cô bé lập tức thay đổi, trên khuôn mặt bắt đầu hiện lên một nụ cười, nụ cười ấy lan đến cả đáy mắt, không hề có một chút giả dối.
Cứ như cây khô gặp mùa xuân, như tảng băng tan ra, lúc cô bé nhìn cô gái kia, cô bé dường như được sống lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT