Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn vo của Đại Kiều trướng đến đỏ bừng, lắc lắc thân nhỏ nói: “Đây là ông nội may cho em, chị Đông Anh, hôm nay em có phải, rất đẹp không?”
Kiều Đông Anh ngửa đầu cười ha ha lên: “Coi em đỏm dáng kìa! Đúng đúng đúng, em đẹp nhất!”
Kiều Đông Hà ở một bên vừa làm việc, vừa hé miệng nở nụ cười.
Chỉ có Vạn Xuân Cúc nhìn thấy Đại Kiều mặc một thân quần áo mới, giống như róc một miếng thịt của bà trong lòng cực kỳ khó chịu.
Bà thấy, một con nhóc phiến tử(1) mặc quần áo mới gì chứ, nhất là tai tinh Đại Kiều đó, đừng nói cho cô mặc quần áo mới, lúc trước khi ly hôn nên đưa cô đến nhà họ Phương!
(1)Từ địa phương phương Bắc, dùng để chửi thề.
Tuy rằng Vạn Xuân Cúc cũng không làm sao thích Tiểu Kiều, nhưng so với Đại Kiều, à ta vẫn cảm thấy Tiểu Kiều đỡ hơn.
Dù sao Tiểu Kiều là thần đồng nhỏ nổi tiếng của công xã Đông Phong, trong nhà có một thần đồng nhỏ, nói ra cũng tự thấy trên mặt có ánh sáng.
Ngoại trừ Vạn Xuân Cúc, lúc này còn có một người nhớ tới Tiểu Kiều, người này chính là Trần Xảo Xảo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play