Kiều Đông Anh cũng lộ vẻ khiếp sợ, không ngờ cục bột nhỏ nhắn mềm mại lại chạy nhanh như vậy, chỉ sợ cô ấy chạy trốn cũng không chạy nhanh bằng cô!
Người phụ nữ nông thôn nói cho Đại Kiều tin tức này cũng hoảng sợ, sau khi định thần lại, lại thấy Đại Kiều chạy như điên về phía sân nhà của nhà họ Kiều, vỗ đùi nói: “Ai ya, không phải nói mẹ kế của con mà, là mẹ ruột của con đó!”
Nhưng Đại Kiều đã chạy ra xa rồi không nghe thấy lời bà nói.
Đại Kiều chạy như điên vào trong nhà, lúc chạy ngang qua chuồng lợn, vừa lúc Hoắc Trì đang khiêng một giỏ phân heo bằng mây đi đến, cô chạy như bay ngang qua người cậu.
Hoắc Trì: “…”
Cậu ném giỏ mây xuống chạy nhanh đuổi theo, nhưng đôi với một cô gái đang chạy như tên lửa, cậu suýt tắt thở mới đuổi kịp đối phương: ” Anh… anh chạy gấp như vậy làm gì thế? Đã xảy ra, chuyện, gì sao?”
Đại Kiều chạy một mạch, mặt không đỏ, không thở gấp, trong lòng còn cảm thấy bộ dạng bây giờ giờ của cậu rất giống bộ dáng nói lắp của mình trước đây: “Mẹ tôi ngã chảy máu, tôi phải chạy gấp về xem thử bà ấy thế nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play