Kiều Đông Anh chọt cái đầu của cậu: “Bình thường cho em đi thì em viện cớ, vào lúc này ngược lại có mặt trách chúng ta, da mặt thực sự là càng ngày càng đầy.”
An Bình bị chị mình chọt đến ngửa mặt lên, nhưng không tức giận, trái lại dáng vẻ cợt nhả: “Em không phải kiếm cớ, vốn dĩ em cảm thấy đi chơi cùng mấy cô gái các chị vô vị, ai nghĩ đến vận may của mọi người sẽ tốt như thế.”
An Bình không tức giận, nhưng Vạn Xuân Cúc nhìn đau lòng: “Con nói chuyện thì nói, sao lại đánh em trai?”
Kiều Đông Anh lườm một cái: “Con thích chọt nó đó, không cho con chọt, con càng muốn chọt cho mẹ xem.”
Nói xong, giống như cố ý đối nghịch với mẹ như thế, cô ấy đưa tay ở trên trán An Bình chọt đến mấy lần.
Vạn Xuân Cúc tức giận đến nổi trận lôi đình: “Làm sao mà tao lại sinh ra cái thứ quỷ đòi nợ như mày? Đến đây, xem tao có đánh chết mày không.”
Kiều Đông Anh chống nạnh: “Mẹ đến đây, để xem con có đi cáo trạng với bà nội không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT