Không phải nói giống linh chi Thái Sơn này không thể xuất hiện ở những nơi khác, nhưng ngọn núi này thấp bé, khí hậu cũng không đủ lạnh giá, cánh rừng bên kia thường có người ra vào, coi như có linh chi cũng không cách nào lớn đến như vậy.
Cây linh chi này cũng phải từ 150 năm tuổi trở lên, qua nhiều năm như vậy, lẽ nào không có một người nào phát hiện sao?
Khuôn mặt Vạn Xuân Cúc đỏ bừng lên, phấn khởi nói: “Cha, đây là linh chi sao? Vậy… Có phải là rất đáng giá không?”
Trần Xảo Xảo ở một bên, hai mắt cũng phát sáng.
Kiều Tú Chi rất bình tĩnh, cầm quần áo che đậy lên cây linh chi, ngẩng đầu căn dặn mọi người nói: “Chuyện nhặt được linh chi, mọi người không được phép nói ra. Cho dù là nhà mẹ đẻ cũng không được phép nói, bằng không đến lúc đó đừng trách mẹ không cho các con mặt mũi.”
Giàu cũng là một cái tội.
Một cây linh chi lớn như vậy nếu bị người trong thôn biết, đến lúc đó không biết sẽ gây ra sóng gió gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play