Edit Ngọc Trúc
Họng súng vẫn nhắm thẳng vào người trước mặt. Ninh Ngọc cau mày, vai chống báng súng, lòng bàn tay đặt trên báng, bất cứ lúc nào cũng có thể siết cò.
"Cậu bình tĩnh đã, tôi không phải đến để cản cậu." Dư Tranh nói nhanh gọn, rõ ràng. Hắn giơ hai tay lên, thể hiện bản thân không mang theo vũ khí, rồi chậm rãi đặt mu bàn tay ra sau đầu. "Thời gian gấp rút, tôi nói ngắn gọn."
"Hỏa Hồ lần này thật sự muốn vào căn cứ, bọn họ định dồn hết người vào trong căn cứ." Hắn hạ thấp giọng, nhìn Ninh Ngọc, vội vàng nói tiếp: "Cảnh vệ đội đã bắt đầu hành động, tuyến tập trung chủ yếu ở khu vực gần Tây Môn. Nếu cậu muốn đi, nhất định phải tránh cửa chính."
Ninh Ngọc nhíu chặt mày, khó hiểu trước hành động chẳng khác gì phản chiến của Dư Tranh. Cậu nâng súng lên, còn chưa kịp lên tiếng chất vấn thì cách đó không xa, ở đầu hẻm đột nhiên vang lên một giọng nói khác:
"Dư Tranh! Có chuyện gì không?"
Tiếng gọi ấy lập tức khiến thần kinh Ninh Ngọc căng thẳng cực độ. Cậu siết chặt súng, ánh mắt dán chặt vào từng cử động của Dư Tranh, như thể chỉ cần hắn có chút ý định tiết lộ hành tung của cậu, cậu sẽ không chút do dự bóp cò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT