Edit Ngọc Trúc
Cái bồn cây xanh trong phòng kiểm điểm vốn đang sinh trưởng lại héo rũ. Khi tấm ván cửa gỗ một lần nữa mở ra, Ninh Ngọc nghiêng đầu nhìn, phát hiện nam hài bên cạnh dường như lại trưởng thành thêm một chút. Cái áo thun đơn bạc trên người cậu ấy không biết từ khi nào đã biến thành một chiếc áo bông đen cũ kỹ, đầy những vết may vá chằng chịt.
Dường như chỉ trong hơn mười phút ngắn ngủi, tốc độ dòng chảy thời gian nơi này đã vô tình kéo dài thêm mấy trăm ngày.
Người đàn ông đứng ngoài cửa xách theo một sợi xích sắt, cất giọng gọi: “Ba bốn, ra đây.”
Chính là kẻ mặc áo trắng đã ra tay không lâu trước đó.
Thời gian cũng không bỏ qua hắn, tóc mai đã thưa dần, thân hình vốn rắn chắc nay chỉ còn lại một đống mỡ thừa lộ ra dưới lớp áo lông vũ. Trên trán hắn có một vết sẹo dài, nhìn kích cỡ có vẻ khi đó phải khâu không ít mũi.
“Ba bốn?” Ninh Ngọc nhíu mày, lập tức liên tưởng đến dãy số sau tai Lý Hào. Cậu nhanh chóng đứng dậy, chắn trước mặt cậu ấy, giọng đầy bất mãn: “Các người chỉ gọi anh ấy bằng số sao? Đây mà là tên à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play