Edit Ngọc Trúc
Khung cửa trên lắc lư theo gió, tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài bị ngăn cách phía sau cánh cửa.
Chuyện vừa rồi thoạt nhìn như một vở kịch nực cười, cuối cùng lại kết thúc theo một cách quá mức nhẹ nhàng và qua loa. Nhân viên trong trạm dịch phần lớn đều thấy nhiều thành quen, chẳng mấy ai để tâm. Chỉ có Ninh Ngọc cau mày, cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc.
Vừa quay đầu lại, cậu mới phát hiện mình vẫn còn nắm chặt tay Lý Hào. Cậu giật mình buông ra, vờ như không có gì, cố gắng trấn tĩnh ngồi trở lại ghế quầy bar.
Chết tiệt, chính mình quên buông tay thì thôi đi, nhưng sao Lý Hào cũng không lên tiếng nhắc nhở chứ?!
May mà cơn xấu hổ không kéo dài quá lâu, Mục Đông Hải đã lên tiếng từ phía sau quầy bar:
“Tiểu Khương từ Phế Thổ trở về liền như vậy, đừng quá để ý đến mấy câu mê sảng của hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT