Edit Ngọc Trúc
“Quên chuyện gì rồi?” Dương Phi Thần nhận lấy lời Ninh Ngọc truyền qua kênh nội bộ, vừa cúi người tiếp tục lắp ráp phần khung xe bị hỏng, vừa đập mạnh một cái lên nắp động cơ, “Cậu thiếu anh ta một viên đạn à?”
Ninh Ngọc kiểm kê lại đống tài liệu còn sót trong túi, cả gương mặt là vẻ u sầu: “Không, là anh ta còn nợ tôi một viên mới đúng, thiếu không bao nhiêu. Tối qua tôi hỏi rồi mà anh ta cũng không nói rõ, cả ngày hôm nay cứ bí hiểm đánh đấm với tôi ở đây.”
Cậu duỗi tay mở hé cửa xe, vô thức liếc về phía Lý Hào đang chia đạn dược cho đám linh cẩu.
“Cậu làm gì có bản lĩnh khiến Điêu Hào nhớ thương lâu vậy chứ?” Dương Phi Thần cúi đầu lật tìm đồ, xách cờ-lê chui vào khoang xe phía sau bị hư hại nghiêm trọng. Vừa mới tháo ra vài linh kiện tổn hại thì lập tức phủ nhận suy đoán của chính mình: “Nói không xuôi rồi. Nếu thật sự có chuyện gì thì anh ta đã giải quyết ngay tại chỗ rồi, chờ đến giờ làm gì nữa?”
“Hai đứa mình ở đây mày mò nửa ngày, vẫn chẳng biết gì, chỉ tổ phí thời gian.” Ninh Ngọc thở dài, cúi người kiểm tra phần trục bánh bị tổn hại, tiện miệng hỏi, “Dương Phi Thần, tôi hỏi cậu chuyện này.”
“Hỏi đi, nhớ báo trước cho tôi một tiếng.” Dương Phi Thần lạch cạch đập mấy linh kiện, thuận miệng đáp, “Chuyện gì mà thần thần bí bí vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play