Edit Ngọc Trúc
Mộng đẹp tan biến, Ninh Ngọc tỉnh dậy từ giấc ngủ ngắn. Có lẽ môi trường cũng ảnh hưởng đến con người, cậu ngủ một giấc này cảm thấy khá tốt, hoàn toàn xua tan sự mệt mỏi tinh thần trước đó.
Lý Hào vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu, hơi thở nặng nề, lông mày rậm nhíu chặt, như thể đang chìm trong một cơn bóng đè.
Ninh Ngọc dùng mu bàn tay kiểm tra nhiệt độ trên trán hắn, không ngờ lại nóng đến mức khiến cậu phải giật tay lại. Dứt khoát, cậu lục tìm một chiếc khăn lông trong tủ, sau đó chuẩn bị một xô nước để giúp hạ sốt.
Thế nhưng cơn sốt vẫn không thuyên giảm. Chỉ sau một lúc, khăn lông đã bị hấp nhiệt và phải liên tục nhúng nước để làm mát.
Nước trong thùng nhanh chóng nhuốm màu đỏ của máu. Trong quá trình qua lại chăm sóc, cậu vô tình cũng đã lau sạch những vết máu loang lổ trên mặt Lý Hào.
Ngũ quan của Lý Hào vốn sắc nét, chỉ là trước đó luôn bị bụi bẩn và vết máu che lấp, khiến vẻ ngoài trông có phần thô cứng và gai góc.
Nhưng giờ đây, sau khi lớp bùn đất biến mất, khuôn mặt kia lộ ra rõ ràng hơn—cậu nhìn chằm chằm một lúc lâu, không tìm được dấu vết của những chiếc lông vũ kỳ lạ kia, nhưng lại nhận ra một điều vô cùng rõ ràng:
— Không xong rồi, hắn lớn lên còn quá mức đẹp trai.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play