Edit Ngọc Trúc
"Cô ta cho các cậu mở rộng dị năng, vậy mà chẳng sắp xếp được gì cho ra hồn?"
Linh Cẩu nhét viên đạn cuối cùng vào khe súng, cười lạnh, vung tay ném băng đạn đầy ụ cho Ác Điểu đang ngồi phía sau: “Thế này mà gọi là cường hoá á?”
“Chắc là dữ liệu vẫn chưa đủ thôi, dù sao trong doanh địa cũng chẳng có mấy cơ hội để thực sự dùng năng lực.” Ninh Ngọc nửa ngồi xổm ở đuôi xe kiểm tra gấp vật tư, nhớ lại mấy hôm trước vẫn còn đang mở rộng dị năng để thích nghi với ma hợp, khẽ cười khổ: “Lý Hào thì còn dễ nói, chứ tôi thật sự chẳng có cách nào cả. Mỗi ngày cứ ôm cái chậu đi cảnh báo rêu, không biết là đang làm cái trò gì nữa…”
“Cậu ôm cảnh báo rêu làm gì cơ?” Dương Phi Thần hai tay chống xuống, vừa lúc chui ra từ gầm xe Ác Điểu, tiện tay lau lớp dầu máy dính trên người, rồi ngồi xuống ngay cạnh Lý Hào đang mài dao: “Không phải có hàng sẵn rồi sao? Cậu chơi hắn không được à?”
“……” Ninh Ngọc cứng giọng, thở dài nói: “Tôi chơi cậu được không.”
“Má ơi, biến thái quá, tôi là em ruột của cậu đấy!” Dương Phi Thần giả vờ thẹn thùng, hai tay ôm ngực làm bộ làm tịch, cao giọng nói, “Nhưng mà vì sức khỏe thân thể lẫn tinh thần của anh trai đáng thương và rêu cảnh báo đáng thương, tôi nguyện ý… á á?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play