Edit Ngọc Trúc
“ tiểu Khóa đại biểu của mẹ.”
Câu nói đó nhẹ như gió thoảng, nhưng lại mềm mại và đầy sức nặng, khẽ chạm đến nơi sâu nhất, mềm yếu nhất trong ký ức của cậu.
Giống như chiếc chìa khóa từng được giấu dưới giá chậu hoa trước cửa, bị đặt trong ổ khoá đã ngả vàng mơ hồ, phát ra tiếng lách cách thanh thúy quen thuộc khi xoay vòng, từ từ mở ra cánh cửa phủ đầy bụi bặm, nơi ánh nắng vẫn luôn rọi vào những ngày tháng cũ kỹ mông lung.
Cậu như được đưa trở lại nơi từng được gọi là “nhà”, co người nằm trên chiếc chăn đơn lông xù đầy màu sắc, ôm lấy chiếc gối, thân thể nhỏ bé được bao phủ bởi tấm mền nhung mỏng nhẹ nhưng ấm áp.
Tựa như cái đêm đẹp nhất trong ký ức ấy, cậu nghe thấy giọng nói dịu dàng của mẹ, chậm rãi đọc từng câu chuyện cổ tích cậu yêu thích nhất. Và rồi, khi tất cả hơi ấm chất chồng lên đến đỉnh điểm, lúc bàn tay nhẹ nhàng vỗ về đưa cậu vào giấc ngủ, thì cậu nghe được câu nói ấy, như một lời từ biệt dịu dàng và kéo dài mãi không dứt.
Cô ta nói

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play