Mùa xuân dần khép lại, mùa hè sắp đến.
Tôi đẩy cửa phòng anh. Anh mặc một chiếc áo len trắng, ngồi trên xe lăn, chăm sóc cây xương rồng nhỏ của mình. Thấy tôi đến, anh cong mắt cười: “Anh chưa từng thấy xương rồng nở hoa bao giờ, Tĩnh Nguyệt, nếu nó nở hoa, em nói cho anh biết nhé?”
Tôi ngồi xổm xuống, nắm lấy bàn tay còn ấm của anh:
“Sao chúng ta không cùng nhau ngắm nó nở?”
Chúng tôi nhìn nhau, cái nhìn dài như cả một đời người. Anh giơ tay vuốt nhẹ má tôi, giọng nói khẽ khàng:
“Tĩnh Nguyệt, em sẽ quên anh chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play