Thím Chu vỗ nhẹ vào tay Tô Hiểu Mạn: “Hiểu Mạn, cháu nên cạo râu cho Tạ lão ngũ nữa, nó khẳng định là một đứa nhỏ đẹp trai, khi bé nó là đứa trẻ vô cùng xinh đẹp."
Nói xong, bà ấy lại như nhớ ra điều gì, cảm thán nói: "Tạ Cẩu Tử là đứa trẻ đáng thương, thằng bé chính là đầu thai nhầm chỗ.
"Thím cũng biết, những cô gái trẻ như các con đều thích người có văn hóa đến từ thành phố như thanh niên trí thức Khương vậy… Nếu Tạ Cẩu Tử được sinh ra ở thành phố, thằng bé cũng sẽ là một người có văn hóa."
"Thím nhớ rõ là việc mười mấy năm trước…" Thím Chu nheo mắt chìm vào hồi ức: "Lúc Tạ lão ngũ còn bé, có lớp dạy học bên ngoài thôn, mẹ thằng bé không cho nó đi học, nó liền trốn ở bên cửa lớp nghe giảng, lúc đó thím còn hỏi nó, đứng chỗ này nghe thấy tiếng đọc sách của họ sao? Thằng bé nghe được hết, bên trong đang đọc gì, nó có thể đọc lại không sai chữ nào."
"Thím nghĩ, nếu thằng bé này có thể được đi học, khẳng định sẽ không thua người trong thành phố, nói không chừng còn có văn hóa hơn cả thanh niên trí thức Khương."
"Vậy sao?" Tô Hiểu Mạn cảm thấy có chút không thoải mái, trong đầu hiện lên hình ảnh một đứa trẻ đáng thương không được đi học.
Bé chó Samoyed lông trắng đó còn nức nở, tủi thân cụp đôi tai phủ lông xuống.
Thím Chu lại nhỏ giọng nói: "Đều là do mấy mấy thứ không sạch sẽ hại, không nên kể những việc kỳ quái, Tạ Cẩu Tử khi còn bé, trên người thằng bé luôn xảy ra chuyện lạ, khiến mọi người đều sợ nó."
"Các cụ người xưa đã nói, trẻ con thường xuyên nhìn thấy một số việc không sạch sẽ."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play