Đôi mắt đen láy kia đã bị bàn tay che khuất, chỉ còn lại sống mũi cao thẳng và đôi môi mỏng, không nhìn rõ được dung mạo dưới lòng bàn tay. Hoắc Quyện không dời tay đi, hắn cụp mi nhìn chằm chằm đôi môi mỏng hơi cong tự nhiên kia, chậm rãi cúi người, từ từ tiến lại gần mặt Bùi Dữ Nhạc, cảm nhận hơi thở nhẹ nhàng của cậu.
Đôi mắt đen láy trở nên sâu thẳm, nhìn chằm chằm đôi môi mỏng ấy, nhìn rất lâu.
Thời gian trôi đi, trong giấc ngủ, Bùi Dữ Nhạc cảm thấy mặt mình bị chọc một cái. Lúc đầu cậu không có cảm giác gì, sau đó lại mơ hồ bị chọc thêm một cái nữa. Đang ngủ ngon, ai lại vô duyên thế nhỉ… Cậu mơ màng mở mắt, lại phát hiện tầm nhìn của mình tối đen, có thứ gì đó đang che trước mặt. Cậu nghi hoặc đưa tay lên sờ, chạm phải lớp vải mềm mại, mới phát hiện thứ che cả đầu mình là một chiếc áo khoác.
Lúc này Bùi Dữ Nhạc hoàn toàn tỉnh táo, cậu kéo áo khoác xuống, ngơ ngác ngồi dậy, “Tớ ngủ quên à?”
“Ừm.”
Alpha bên cạnh đáp, rồi tinh tế lùi ra một khoảng cách. Chiếc áo khoác vốn đặt bên cạnh hắn có lẽ chính là chiếc trên tay cậu. Bùi Dữ Nhạc vừa nhìn thời gian, giật mình kinh hãi: “Tớ ngủ cả tiếng đồng hồ rồi?!”
Tiếng hò reo trên sân vận động vốn đã tạm lắng vì giờ ăn trưa giờ lại vang lên, rõ ràng đại hội thể thao lại một lần nữa bước vào giai đoạn sôi động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play