Tổng thể cảm thấy có chút lạnh lẽo, giống như chỉ cần hơi lơ là là sẽ bị đông cứng ngay.
Thẩm Sính khựng lại một chút.
Biểu cảm của Phí Dĩ Táp thì lập tức trở nên đầy ẩn ý.
Bùi Dữ Nhạc thấy vậy, nhạy bén nhận ra có gì đó không ổn, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy? Sao các cậu lại có biểu cảm như thế?”
Phí Dĩ Táp ho khan một tiếng, không để ý đến sự ngăn cản của Thẩm Sính, hứng khởi hỏi Bùi Dữ Nhạc: “Còn tớ thì sao? Cậu ngửi được không?”
Dù có thoải mái đến đâu, cậu cũng biết phản ứng của trông họ không được bình thường. Bùi Dữ Nhạc hơi do dự, nhưng đối diện với đôi mắt tràn đầy hứng thú của Phí Dĩ Táp, vẫn thành thật đáp: “Ngửi được, là mùi chanh tươi.”
Nghe câu trả lời của cậu, sắc mặt Thẩm Sính trở nên không mấy dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play