Hoàng đế mấy ngày nay sủng hạnh liên tiếp Thẩm Quý Nhân, thậm chí còn ban cho nàng Tồn Cúc Đường và vô số hoa cúc quý hiếm. Sự sủng ái hậu đãi này khiến Hoa Phi tức giận đến phát điên, ở Dực Khôn Cung đập phá không ít đồ sứ.

Ngày thứ năm, Nghi Tu dường như vô tình nhắc nhở, làm hoàng đế nhớ đến một cái tên thú vị – Hạ Đông Xuân. Đến khi thật sự triệu thị tẩm, hắn phát hiện Hạ thị dung mạo không kém Thẩm Quý Nhân, thế là lại liên tiếp triệu hạnh ba ngày. Sau đó, đến lượt Phú Sát Quý Nhân, Bác Nhĩ Tế Cát Đặc Thị Quý Nhân.

Buổi trưa mỗi ngày, hoàng đế đến Vĩnh Thọ Cung dùng bữa, buổi tối thì ngủ cùng phi tần trẻ trung xinh đẹp, ăn mỹ thực trân quý, thái giám cung nữ hầu hạ ân cần. Nếu không phải vì triều chính, Lâm Lang cảm thấy mình cũng muốn tranh ngôi hoàng đế.

Ps: Editor cũng muốn như hoàng đế, vui đùa cùng các mỹ nhân :D

---

Mặc dù hoàng đế đã miễn thỉnh an, bảo nàng tĩnh dưỡng là quan trọng nhất, nhưng ở Vĩnh Thọ Cung lâu ngày cũng quá nhàm chán. Lâm Lang cảm thấy không bằng đến Cảnh Nhân Cung nghe phi tần đấu võ mồm, xem như tìm chút thú vui.

Nàng thoải mái ngồi liễn xa, chậm rãi đến Cảnh Nhân Cung.

“Vĩnh Thọ Cung Dung Quý Nhân đến!”

Giọng thái giám chói tai, nhưng nghe mãi cũng thành quen.

Hoàng hậu vẫn giữ dáng vẻ hiền hòa đoan trang, khẽ gật đầu ra hiệu cho cung nữ dọn ghế mềm:

“Dung muội muội, thân thể muội yếu, Hoàng thượng đã hạ lệnh miễn thỉnh an, muội hà tất đa lễ như vậy?”

Lâm Lang giữ dáng vẻ thanh lãnh mỹ nhân, khẽ uốn gối hành lễ:

“Tần thiếp hôm nay thân thể khá hơn một chút, nên đến thỉnh an nương nương.”

Hoàng hậu mỉm cười, liếc nhìn Hoa Phi đang chơi đùa với chiếc nhẫn ngọc. Ý cười ẩn ý sâu xa, bà nhẹ giọng nói:

“Dung Quý Nhân quả nhiên hiểu lễ nghi, trách không được Hoàng thượng thương tiếc muội.”

Lâm Lang chỉ cười khẽ, không nhiều lời. Nàng đến để xem trò vui, không phải để giả lả khách sáo với Hoàng hậu.

---

Hoa Phi hừ nhẹ, khóe mắt liếc xéo Lâm Lang, trong lòng cực kỳ không vui.

“Chỉ là một túi da mỹ nhân mà thôi, gió thổi là ngã, không biết Hoàng thượng coi trọng nàng ở điểm nào.”

Một nữ nhân ốm yếu mong manh, chưa biết bao giờ mới có thể thị tẩm, càng khỏi nói đến sinh con nối dõi.

Nghĩ đến đây, Hoa Phi cười nhạt, xoay sang Thẩm Quý Nhân:

“Muốn nói Hoàng thượng thương tiếc ai, e rằng không ai ngoài Thẩm Quý Nhân. Nghe nói tháng này, Hoàng thượng triệu hạnh nhiều nhất chính là nàng, ân sủng liên miên không dứt. Không biết Thẩm Quý Nhân có chịu nổi hay không?”

Hoa Phi không để Lâm Lang vào mắt, vì dù nàng có đẹp đến đâu, chưa từng thị tẩm thì cũng không đáng uy hiếp.

Người thực sự chướng mắt trong lòng Hoa Phi chính là Thẩm Quý Nhân. Độc chiếm Hoàng thượng suốt nhiều ngày, quả thực cần phải bị đè ép bớt.

Thẩm Quý Nhân nhẹ nhàng cười khéo léo:

“Hoa Phi nương nương lại nói đùa. Tần thiếp mảnh mai như cành liễu, nào dám tranh phong với nương nương.”

Thẩm Quý Nhân cố giữ bình tĩnh, phúc thân hành lễ, không nhanh không chậm mà đáp. Nàng biết Hoa Phi ghen ghét sự sủng ái mà mình đang có, nhưng bị kéo vào tâm điểm thù hận thế này cũng khiến nàng có chút bất an. Càng khiêm tốn, càng tốt.

Nhưng đúng lúc đó, Lệ Tần cười lạnh, châm chọc:

“Nếu biết mình không bằng Hoa Phi nương nương, thì cần gì phải dùng chút thủ đoạn hồ mị?”

Lệ Tần vốn từng được sủng ái, nhưng giờ đã không còn nhan sắc, lại không có con nối dõi, đành ăn không ngồi rồi, nhìn những tân nhân xinh đẹp thay nhau tiến cung, trong lòng hận không thể nghiến răng.

Thẩm Quý Nhân tức giận đến đỏ mặt, nhưng biết mình không thể tranh cãi. Hiện tại nàng chỉ là một Quý Nhân, mà Lệ Tần cùng Hoa Phi địa vị cao hơn hẳn, đắc tội chỉ có con đường chết.

Hạ Đông Xuân thấy thế càng đắc ý, cũng chen vào phụ họa vài câu, gia nhập hàng ngũ chế giễu tân sủng.

---

Lâm Lang im lặng nhìn, trong lòng rất có hứng thú.

“Nếu bây giờ có một đĩa hạt dưa, chắc chắn sẽ càng hoàn mỹ hơn.”

Thỉnh an cuối cùng vẫn do Nghi Tu đứng ra hòa giải, kết thúc trận tranh phong sáng nay.

Hoa Phi đắc ý vô cùng, còn Thẩm Quý Nhân phỏng chừng lòng bàn tay đều đã véo đỏ.

Lâm Lang hài lòng mà theo mọi người quỳ an, sau đó lại lên liễn xa trở về Vĩnh Thọ Cung.

Nàng cảm thấy sáng nay thật sự không tệ, về sau cách vài ngày lại sắp xếp đến thỉnh an một lần— chỉ để xem náo nhiệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play