Sau khi Phú Sát Lang Hoa ở cữ xong, tin tức Cao Hy Nguyệt lâm bệnh nguy kịch truyền đến. Nàng không cầu xin Hoàng thượng ban ân huệ cho gia tộc, cũng không đòi hỏi một lễ tang long trọng cho bản thân. Với Hoàng hậu và Hoàng quý phi ở phía trên, địa vị của nàng chẳng thể nào cao hơn được nữa.
“Cả đời này ta đã hận, đã oán, chết cũng không nhắm mắt!”
Cao Hy Nguyệt nắm chặt tay Mạt Tâm, giọng nói đầy bi phẫn.
“Nương nương, nô tỳ hiểu…”
Mạt Tâm nước mắt giàn giụa, đau đớn đến tê tâm liệt phế. Nàng biết chủ tử đã dầu cạn đèn tắt, chỉ e chẳng qua nổi hai ngày nữa. Nếu lòng còn vướng bận, e rằng đến khi nhắm mắt cũng khó mà yên giấc.
“Tinh Toàn đâu?”
Giữa cơn mê man, Cao Hy Nguyệt yếu ớt cất giọng gọi tên. Nàng cảm giác đã nhiều ngày chưa nhìn thấy nha đầu ấy. Dù Mạt Tâm là người nàng tin cậy nhất, nhưng Tinh Toàn vẫn là tỳ nữ theo nàng từ Cao phủ vào cung, ít nhiều cũng có chút tình nghĩa. Đến lúc sắp đi, nàng muốn an bài đường lui cho cả hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play