Hoằng Lịch sau khi vội vàng xử lý công vụ liền tức tốc quay về vương phủ. Việc đầu tiên hắn làm chính là hỏi Vương Khâm:
“Gia ban thưởng, Thứ Phúc Tấn có thích không? Nàng có vui vẻ không?”
Vương Khâm không dám trả lời qua loa, biết rõ Vương gia không thích kẻ bợ đỡ, liền suy nghĩ một lát rồi đáp:
“Hồi bẩm gia, Thứ Phúc Tấn hẳn là hài lòng, nàng thực cảm kích ân điển của gia.”
Hoằng Lịch lập tức nhíu mày, đưa chân đạp nhẹ Vương Khâm một cái, khó chịu nói:
“Cái gì gọi là ‘hẳn là’? Ngươi nói rõ cho ta, biểu tình của nàng thế nào?”
Để bù đắp cho việc tối qua chậm trễ, Hoằng Lịch đích thân chọn từng món trong phần thưởng gửi đến Y Lan Các. Mỗi món đều là trân bảo quý giá từ tư khố của hắn, đặc biệt là chiếc trâm phỉ thúy vàng ròng tinh xảo, cùng những món trang sức hồng bảo thạch xuất từ tay các bậc thầy chế tác.
Vương Khâm sợ hãi, vội vàng quỳ xuống, thành thật đáp:
“Thứ Phúc Tấn… nàng hình như không cười, hoặc có cười, nhưng nô tài không dám nhìn kỹ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play