Lâm Lang trải qua những tháng ngày yên ổn, một lòng chăm sóc ba đứa trẻ. Vĩnh Liễn đã lớn, từng trải không ít, lại được Hoằng Lịch đích thân dạy dỗ tận tình, như mưa dầm thấm đất, dần dà trở thành một cậu bé thông tuệ vững vàng, cứng rắn như thép, mà vẫn ngọt ngào như bánh trôi.
Bề ngoài trắng trẻo mềm mại đáng yêu, nhưng thật ra là đứa có tâm cơ, chăm chỉ học hành, hành xử chừng mực, không để Lâm Lang phải bận lòng.
Vĩnh Sâm và Vĩnh Tông cũng dần lớn, diện mạo ngày một rõ ràng: một đứa giống ngạch nương như đúc, một đứa lại giống hệt a mã, Hoằng Lịch cưng chiều không dứt.
Lâm Lang dần dần đè ép Cao Ninh Hinh, cũng bắt đầu giữ khoảng cách với Di Tần và Du Quý nhân. Ngược lại lại thân thiết hơn với Nhàn Phi. Vẻ ngoài đoan trang, dáng vẻ tề gia nội trợ của nàng, là dáng vẻ điển hình của nữ tử giữ lễ phép truyền thống, tuân thủ quy củ vượt xa cả dự liệu của Lâm Lang. Nhưng nàng lại rất thông minh lanh lợi, ăn nói nhã nhặn, cư xử có chừng mực.
Hoằng Lịch vốn không ưa tính cách bó buộc, cứng nhắc của Nhàn Phi, nhưng Lâm Lang lại rất thưởng thức khí chất ôn hòa, thản nhiên như Phật hệ của nàng, thường cùng nàng ngồi nhàn đàm trong phòng khách, uống trà tán gẫu, nói chuyện những niềm vui nhỏ xoay quanh bọn trẻ.
Tứ A ca Vĩnh Thành do Gia Tần sinh ra, tuổi còn nhỏ, lại được Nhàn Phi thương như con ruột. Vài lần Vĩnh Thành ốm nặng, nàng gần như ngày đêm không nghỉ mà chăm sóc, lâu dần, đứa nhỏ thân thiết mà gọi nàng là “ngạch nương”.
Thế nhưng, đời sống trong cung chưa bao giờ là yên ổn mãi mãi, nhất là trong chốn thâm cung tranh đấu đầy cạm bẫy, cốt truyện vốn khúc chiết, phức tạp, làm sao có thể phẳng lặng hoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT